• DIỄN ĐÀN THÊM TÊN MIỀN PHỤ ☆ KYNUVIET.MEN

Người Yêu Tôi Là Gái Gọi Hạng Sang

Chí Phèo 

PHONG LƯU
VIP MEMBER
Tai tôi như ù đi khi nghe thằng N bạn thân gần nhà người yêu tôi thông báo một thông tin mà tôi không muốn nghe "Bạn gái mày làm gái". Mọi người sẽ trách mình tại sao để người yêu mình đi làm gái phải không? thực ra mình và cô ấy đã chia tay nhau được 5 tháng rồi và 2 tháng trước là những sóng gió để mình giúp cô ấy trở về cuộc sống...nhưng mà cuộc đời lại không cho con người ta sự lựa chọn để được sống trên cuộc đời này.

4 năm về trước:

Kỷ niệm về em: một người con gái thông minh và xinh đẹp, anh rất thích nhìn em búi tóc đuôi ngựa ở trên đầu...nhìn em như thế thật xinh, và đó cũng là ấn tượng ban đầu anh gặp em, em không giàu có, thâm chí nhà em còn mắc nợ người ta số tiền lớn, chúng ta vẫn thường an ủi nhau, em sẽ cố gắng học để sau này có tiền sẽ phụ giúp gia đình...đó là những ước mơ màu hồng khi chúng ta quen nhau khi em còn là một người học sinh học lớp 8, để rồi sau này khi va cham thực tế quá nhiều chúng ta lại biết giấc mơ của đời người ít nhiều sẽ không thành hiện thực...ước mơ của anh và em cũng vậy...ngày nghe em báo tin đậu vào trường học sinh giỏi của tỉnh...anh đã rất mừng cho em, nhưng rồi vài ngày sau đó...là những giọt nước mắt em rơi trên vai anh...em đã khóc...em đã bảo sẽ phải nghỉ học vì gia đình em không đủ tiền để tiếp tục cho em đi học, lòng anh nặng trĩu đi...tại sao số phận con người để 2 chúng ta gặp nhau...rồi trớ trêu thay nó buộc chúng ta phải xa nhau.

Anh xin lỗi em vì anh không đủ kinh tế để lo cho em...để rồi chuyện tình hơn 4 năm của chúng mình phải tan vỡ...em biết không??? lúc em xa anh để theo ""thằng giám đốc" để cho em được suиɠ sướиɠ...anh buồn rất nhiều...khóc rất nhiều...những ngày tháng đó anh tìm rượu để giải sầu, cảm ơn những thằng bạn đã bên mình, chửi mình, khuyên mình để mình bớt buồn phiền...nhưng mà anh không trách em, anh chỉ trách mình không giàu như "thằng giám đốc".

-----------

Linh (tên người con gái ấy )

Biên hòa...ngày...tháng...năm 2009, 10h khuya

Tiếng bước chân người chạy...tiếng kêu bắt giữ người...hỗn độn...những hình ảnh ấy lùa về...Linh đứng đấy thảng thốt và kêu người giúp đỡ...

- Tên kia đứng lại - nghe tiếng thằng bạn chạy dí theo thằng ôn trẻ trâu nào đấy



Đang trên đường đi dạo về với mấy thằng bạn phá làng phá xóm, mình quay qua nhìn thấy cảnh đấy...Mình liền co giò chạy đến quật ngã thằng trẻ trâu đấy...ầm...tiếng người em đè lên người nó và giữ nó lại, khi thằng bạn đến gần nó túm tóc thằng đấy tán cho vài bạt rồi bảo :

- Ăn xong chạy hả mày? ĐM mày nó đánh tới tấp thằng đấy..thì từ xa L chạy tới và can thằng bạn ra (thì ra thằng này đi nhậu rồi cả bọn tản nhau ra chạy..túm đầu được thằng ôn này)

Thằng N quay qua cảm ơn và rủ cả đám sang quán nhậu nhà L uống tí bia gọi là chiến hữu...lúc đấy mình thoáng nhìn thấy ánh mắt của L đang chăm chú nhìn mình (sơ lược về mình: sn 91 bỏ học từ năm lớp 9...đang ở nhà ăn bám gia đình lâu lâu lại đi làm lơ xe đi đường dài kiếm tiền đi chơi...mình cao 1m78 hồi nhỏ có học võ được đai đen 1 đẳng rồi nghỉ học) mình thoáng sững lại...em xinh quá, sao bấy lâu nay mình không biết trong xóm mình có nhỏ xinh thế nhỉ???

- Anh nhìn gì thế ??? - bất chợt L lên tiếng

Nghe thế tôi thoáng ngượng và quay sang đám bạn buôn dưa lê...thằng N ngồi kế bên tôi khẽ đẩy vai

- Sao, thích cái L rồi phải không? chịu không nói tao làm mai cho - nó cười gian vậy nè

Thằng N là bạn chí cốt của mình...vào sanh ra tử hồi học lớp 8 mình và thằng N cùng đám bạn đánh đông dẹp tây...thằng N thì tính tình tốt bụng, thẳng thắn nên thấy chuyện bất bình thường ra tay can thiệp...cũng vì thế mà mình mấy lần gặp sự cố vì thằng này...chẳng hạn như người ta yêu nhau thằng kia tát con này trước cổng trường...cả đám đang ngồi uống nước mía, thằng N thấy thế lao ra túm cổ áo thằng vừa tát con người yêu lên mà gằng giọng

- Mày có phải con trai không

- Chuyện của tao...cần đéo gì mày xen vào!!!

Bốp...thằng N lao vào đấm thằng đấy thằng kia cũng bật lại...thấy thế mình chạy tới phang cho thằng ôn kia vài cái ghế vào đầu (xin lỗi các thím ! thời đó trẻ trâu quá ) rôi sao đó cả đám bạn ùa tới...thằng kia thấy đông bỏ chạy để lại con nhỏ bạn gái...lúc này N nó tỏ ra lịch thiệp quay sang hỏi nhỏ đó :
- Em có sao không ??? sao phải đi quen cái loại người như nó!!!



con nhỏ đó không nói không rằng liếc thằng N cái rồi bỏ đi khiến thằng N tỏ ra ngơ ngác không hiểu gì hết và cũng vì ngày hôm đó thằng bợm nhậu ăn uống xong bỏ chạy, nhà gần nhà L nên nghe hô nó phóng ra giúp đỡ và gặp bọn mình

Quay lại bàn nhậu...thằng N là thằng tui tin tưởng nhất nên khẽ nói nhỏ vào tai nó

- ừh, giúp tao đi, tao hứa sẽ không quên ơn mày

.......

Thế là từ ngày hôm đó...tui có thói quen hay sang nhà L ăn ""cháo đêm"" vì nhà em bán cháo vịt + gỏi vịt và có phục vụ nhậu

........

- Anh thích em hả ??? -L nhìn tui đưa đôi mắt dò xét

trời...hỏi bất ngờ quá, trước giờ có biết cua gái là gì đâu? không biết vì sao ngại quá thốt lên câu giờ nghĩ lại thấy chả lãng mạn gì!

- ừh...

Rồi em quay đi nở nụ cười khẽ với tui...ơ, vây là sao???
........

Phù...vừa ăn xong tô cháo vịt của L múc cho sao mà no quá...sao mà em bỏ thịt nhiều thế...thịt dính vào hết cả răng lúc tính tiền cũng ngại lắm ạ...gái tính em có 10k...thấy ngại ngại sao ấy... đang trên đường về...bốp...

- Đệt...thằng chó nào đánh tao

Quay ra đằng sau có 4 thằng mặt hình sự thì ra là thằng chó Bình Ghẻ...nó thích L nhưng mà L phớt lờ nó....nay nghe tin em mon men dạo này tới gần L nó kêu người đánh dằn mặt

- Mày làm gì vậy - tui hất hàm hỏi thằng Bình

- Mày cút, tao không muốn thấy mày béng mảng lại gần L

- Mày làm chó gì có quyền ra lệnh cho tao? (lúc đó học võ tự tin vãi ra)



Đệt...nó phang tiếp...em né người sang đạp cho nó 1 phát...bốp...bỏ mẹ rồi...nó phang cái cây ngay ống quyển mình...đau bỏ mẹnằm vật ra đất bị cả đám bu vào đánh tới tấp...
- Trời đất ơi... mày đi đâu về mà người đất không vậy...rồi sao cái mặt mày nó bị sưng lên vậy nè - mẹ tôi thét vào tai tui khi thấy tui lê bước chân về nhà

Cắm đầu đi thẳng lên phòng...aaa...gỡ cái áo ra bên trong rướm máu rồi...cái bọn chó...thù này không trả tao không kua L nữa , thế là ngày hôm sau tui lại tiếp tục chai mặt không sợ thằng Bình...tiếp tục lên quán cháo vịt ngồi ăn cháo và thưởng thức các miếng thịt mẹ ơi...sao nghe lưng mình lạnh thế...quay ra sau thấy L đang nhìn mình

- Hôm qua anh làm gì mà cái mặt sưng lên vậy

- à...hôm qua anh bất cẩn vấp té...

rồi tiếp tục cắm đầu ăn...L nhìn em chút rồi đi vào trong nhà...lấy ra chai rượu thuốc gì ấy...mùi cũng thơm lắm, giờ nhớ lại em vẫn thích cái mùi rượu đó...L đưa cho em kêu em về xức... cảm động quá em bảo
- ừh...cảm ơn em nghen!!!

- Lần sau đi đâu anh cũng cẩn thận một chút kẻo người nhà lo

- ừh-em gãi gãi đầu cười cầu tài

sặc...quay qua bên tay trái thấy thằng Bình đang ngồi trong góc quán đưa ánh mắt sấm sét về phía mình , chết rồi...anh hùng chết vì mỹ nhân y như rằng em vừa tính tiền ra khỏi quán là tụi thằng Bình đi theo sau lưng...em chạy thật nhanh về phía nhà mình...éc... 2 thằng nào đứng chặn đường mẹ nó rồi... tiếng chân chạy sau lưng... rồi xong...xác định con mẹ nó rồi

- Mày cũng lỳ quá ha - giọng thằng Bình nghênh ngang đang đi từ phía sau lưng

trời... lúc này mình mẩy ê ẩm...chẳng lẽ mình phải quỳ xuống lạy bọn nó tha mạng...bảo rằng ""tao thích ăn món cháo chứ không phải thích ăn người""

- Đánh nó tụi bây - giọng thằng Bình la lớn

lúc đó em hoảng quá thủ thế võ...chuẩn bị lâm trận vì thấy tụi nó không có mang theo gậy...ây dà...học võ Takedo mà toàn đá với thủ tay...đá đá đá...tụi nó né nắm tay đấm cho mình một phát đau điếng người, cũng do ngày hôm qua người còn ê ẩm nên không còn sức lực...đang chống cự yếu ớt thì vì cứu nhân của đời em xuất hiện N ơi tao yêu mày nhiều lắm..thằng N cùng 2 thằng bạn nó lao vào đấm tụi thằng Bình...phải vậy chứ người anh em ...xông lên...sau khi tụi thằng Bình bỏ chạy...em mới quay sang hỏi thằng N
- Ủa sao mày biết tao gặp nạn mà tới cứu hay vậy

- Ui anh em có thần giao cách cảm tao cảm nhận được mày đang nguy hại nên tao chột dạ...

- Thiệt hả

- Tao đùa đấy...mày vừa rời khỏi quán...thấy tụi thằng Bình đi theo mày...cái L nghi rồi nên chạy sang nhà tao kêu tao xem mày có chuyện gì không...y như rằng...

Trời...không ngờ L lại là người cứu mạng của mình...thật sự lúc đó mình rất là xúc động...không ngờ L lại đoán ra được tình huống này

Em sẽ post tiếp các phần sau..chuyện thật đời em...nhắc lại chỉ vì em muốn quay lại kỷ niệm ngày xưa...người con gái em yêu rất nhiều, rất nhiều, cảm ơn những thằng bạn...sẽ mãi yêu em trong quá khứ L...

FB_IMG_16249682446493479.jpg
 
Đêm hôm đó nằm trằn trọc không ngủ mai phải mua cái gì để hậu tạ mới được...mà mua cái gì nhỉ...ưhm...mình thì cũng không dư dả gì???tặng em cái gì nhỉ ??? những câu hỏi ấy cứ hiện lên trong đầu...hôm ấy là những ngày cuối tháng 6 của năm 2009...

A...nghĩ ra rồi...nghe bảo con gái thích con trai làm hàng handmade tặng suy nghĩ một hồi sẽ làm handmade gì nhỉ??? Xếp sao, hạc giấy...ui sao mà sến thế làm thiệp tay??? Ơ... chả lẽ ghi trong thiệp cám ơn em đã cứu cái mạng quèn này. Nằm trằn trọc suy nghĩ tiếp...Vâng thưa các thím... thời đó nghèo quá...không tặng được vòng vàng, lắc tay hay lắc chân như các thím tưởng tượng đâu...món quà đầu tiền em tặng cho gái là gì...vâng đó là bịch kẹo trái cây các thím ạ giờ nghĩ lại thấy sao mà nghèo thế...gái nó bỏ đúng rồi...mà sao gắn bó được với mình tận 4 năm cơ đấy...ôi buồn cái sự đời...hahaha...nghèo bày đặt quen gái đẹp...hahaha...miên man đủ rồi...quay lại câu chuyện....

Rượu thuốc L đưa em quả là công hiệu...đem xức được 4 ngày thì mặt em nó lại tươi sáng đẹp đẽ hẳn lên...Lâu rùi chưa sang quán của L...tối hôm đó...cầm theo bịch kẹo... qua nhà rủ thằng N đi ăn cháo đêm...L vừa thấy 2 đứa mình tới thì đi lại cười với 2 đứa mình...

- L ơi cho anh tô đặc biệt nhé, hôm nay thằng T bao anh đấy... - giọng thằng bạn sang sảng

L quay sang nhìn mình mỉm cười, lúc đó ngại quá tự nhiên cầm theo bịch kẹo bên người...thế là quay sang L đưa cho L luôn

- Cảm ơn L nghen...Anh có bịch kẹo này, chắc con gái hảo ngọt lắm nhỉ???

L cầm bịch kẹo rồi cảm ơn mình...ánh mắt trìu mến + nụ cười bẽn lẽn...ui sao mà xinh quá cơ chứ (gái xinh đẹp lắm...nhiều thằng theo nhmak cuối cùng lại chọn em...sơ lược về gái...sn 95, cao 1m67...chân dài, da trắng không có điểm gì chê cả) lúc đây chúng em chưa chính thức nói lời yêu nhau...nhưng cũng cảm mến nhau nhiều lắm...thế là tần suất ăn cháo đêm của em cứ thế mà tăng, thằng N cũng thường xuyên giúp đỡ L bày quán dọn quán...Mẹ L bán buổi chiều...Ba L bán buổi tối phục phụ mấy ông nhậu...vì thế L bán từ chiều tới hơn 12h khuya...nghĩ tới mà thương...lẽ ra em phải được ăn no mặc đẹp nằm chăn êm nệm ấm như bao đứa con gái cùng tuổi...đọc thớt của thím Bob Handsome mà em thầm ghen tị cho cuộc đời của L... tại sao ông trời cho em sắc đẹp cho em trí tuệ lại cho em rơi vào hoàn cảnh trớ trêu này

......Đang miên man nhớ lại những kỷ niệm nào vui thì em sẽ post ạ...
 
Đầu tháng 8 cũng là ngày L bắt đầu chuẩn bị cho năm học mới... năm học lớp 9. Tui ngồi đấy, vẫn chỗ cũ, lướt nhìn làn xe chạy qua lại, nhìn về chỗ cũ năm nào... ánh mắt buồn xa xăm của L lại hiện lên, có lẽ do con người nghèo khổ qua trong đầu luôn có những nồi buồn vô hạn.

- Sao hôm nay trông em có vẻ buồn nhỉ thích anh nào mà anh ấy không thích lại à???

L không trả lời... vẫn ngồi đấy... nhìn tui... lát sau nàng buộc miệng

- Mai em không được gặp anh nữa rồi - L thở dài

- Ủa sao vậy ??? - mặt tui ngu ra ngơ ngác hỏi

- Mai em chuẩn bị đi học... ba mẹ bảo dành thời gian cho việc học... nên em khỏi cần ra quán phụ ba mẹ nữa

- ờhm...

Một khoảng yên lặng bao trùm... tui là thằng ít nói không biết nói gì nhiều hơn... ngồi một chốc tui buộc miệng hỏi

- Vậy L chuẩn bị gì chưa???

- Ưhm... Còn sách là em chưa mua thôi, em không muốn mua sách mới... cha mẹ lại tốn tiền... cả bộ sách hơn cả trăm ngàn

Ôi nghe em nói thế sao mà lòng tui buồn vô hạn...

- Vậy em tính sao???

- Tính sao là tính sao???

- Không có sách sao em học??? vậy năm vừa rồi em học không có sách à ???

- ừhm... em xem ké của nhỏ bạn thân em... nó tốt lắm!!



Tui im lặng nhìn em... chỉ nhớ rằng... tui ngồi đó nhìn em rất lâu... rất lâu... sau đó thì về...

...

- T à... chuẩn bị đồ sang nhà chú Năm với tao ăn mừng thằng A đậu trường điểm... lẹ nha mày!!!

Tui đang mơ màng ngủ bị đánh thức thiệt là bực mình

- Thôi con không đi đâu, để con ngủ

- Ơ cái thằng này, anh em chơi với nhau từ nhỏ, giờ người ta có chuyện mừng phải sang chia vui chứ- mẹ tui càu nhàu

- Dạ biết rồi, khổ lắm nói mãi - tui ngồi bật dậy chuẩn bị đồ vì biết nằm ngủ chưa chắc được yên thân, kẻo phải ngồi nghe ca cải lương buổi sáng nữa thì mệt

Đang mơ màng quánh răng... bỗng có 1 tia sáng lóe lên trong đầu... tui đánh thật nhanh rồi chạy nhanh xuống nhà

- Ủa mẹ thằng A đậu trường điểm năm nay vào lớp 10 phải không mẹ???

- ừhm... mày chuẩn bị đồ đi... tao qua nhà phụ người ta nữa

- Dạ- mặt tui hớn hở lên như vừa phát hiện ra một điều thú vị lắm

Chuẩn bị đồ xong tui chạy nhanh xuống nhà

- Lẹ lẹ mẹ ơi - tui hét lớn

- Từ từ mày... sao hối tao thế - mẹ tôi lại càu nhàu

- Trời thằng A đỗ trường điểm, con vui quá trời... không ngờ thằng này vậy mà khá-tui cười toe toét



- ừhm-cái ừhm nặng trĩu của mẹ tui... chắc có lẽ bà đang buồn về tui... haizz học hành chẳng ra gì hết... chắc tại tui bỏ học sớm... bao nhiêu hi vọng về tui đổ vỡ... hên sao nhà tui còn ông anh học cũng tốt đang học ĐH sống với bác 9 của tui trên thành phố... Ngày tui bỏ học cũng là 1 ngày kỷ niệm đầy sóng gió...

---------

- Mày học kiểu gì thế hả? - bố tôi đập bàn cái rầm

- Học kiểu gì mà tao bị cô mời lên mắng vốn hoài là sao??? học được không? không học được thì nghỉ! đừng có làm mất mặt tao thêm nữa

Tui ngồi đấy lòng buồn rười rượi... một phần thì trách mình... một phần thì trách bà cô giáo... không hiểu sao trong mắt bà ấy... tui lại là cái gai lớn nhất... nên bà ấy cứ đè tui ra mà đì... nghĩ đến đấy... con uất hận trong lòng tui nổi lên.

- Ba mẹ cho con nghỉ đi!!! Con không muốn đi học nữa!!!

- MÀY NÓI CÁI GÌ? - ba tui hét lớn

- Con xin lỗi ba mẹ... con nghĩ mình không đủ khả năng để học tiếp!!! - tui bắt đầu rươm rướm nước mắt

Cha tui đứng đấy... không nói gì... ông thở dài...

- Tùy mày... tương lai là của mày... mày hãy tự quyết định!!!

Nói xong cha tui bước vô phòng, tui ngồi đấy ngồi suy nghĩ... nghĩ về những thằng chiến hữu, nghĩ về bạn bè... lòng uất nghẹn... đàn ông khi nói ra quyết định đối với tui đó là một việc quan trọng... Ngày hôm sau... tui lẳng lặng đạp xe lên trường rút hồ sơ... Thầy tổng phụ trách nhìn tui... quan tâm... hỏi đủ điều, tôi đáp qua loa, rồi vội vã bỏ đi... không một lời từ biệt đám bạn... Hôm nay trời nắng vàng... những đám mây trên đỉnh đầu bay chầm chầm... tui ngước nhìn, ngăn cho dòng nước mắt uất nghẹn chảy ra... thế là hết!!!
-----------

- A... anh T sang chơi nè anh hai ơi... - Giọng con em thằng A

- Anh T... trời lâu ngày anh em mình không gặp nhau rồi ha - A cất lời... cười tươi... vội vã chạy lại bên tui ríu rít

- Hehe! chú em dạo này sao rồi??? trông chú mày dạo này phong độ hẳn ra ha-nói rồi em đưa cho nó món quà mẹ em chuẩn bị

- Đây... mừng chú mày đỗ vào trường điểm!!!

- Trời... !!! anh T sang nhà em chơi là vui rồi... quà cáp làm gì... thôi mời anh vào nhà... anh em mình hôm nay phải uống thật say nha!!!

- Ơ..cái thằng này nhậu gì mà nhậu - mẹ thằng A càu nhàu từ bếp đi lên



- Mẹ... hôm nay ngày vui của con mà... cho phá lệ tí đi - nó giở giọng năn nỉ

- ừhm... anh em mày uống ít ít thôi đấy - mẹ nó nói rồi bỏ xuống bếp

- Hoan hô mẹ... mẹ muôn năm - thằng A nhảy cẫng lên

- Cái thằng này... lớn rồi đấy... làm gì mà như con nít vậy - tui cất giọng trêu nó
- Anh em mình lên phòng ngồi chơi tí đi... lát mẹ em dọn đồ ra rồi anh em mình lại rai

- ừhm...

Đi lên phòng thằng A nhìn... căn phòng chẳng có gì thay đổi... tủ truyện... tủ trưng bày đồ chơi... cái bàn học của nó và bộ máy vi tính... nhìn lên kệ sách... mắt tui sáng lóa lên nhìn vào đống sách cũ của nó, bộ SGK lớp 9...

- Ê mày!!!

- Sao anh???

- Bộ SGK lớp 9 mày còn xài không???

- Không anh ơi... À mà em giữ lại cuốn sách hóa để học... còn mấy cuốn kia để đó bán ve chai!!!

Tui nhìn nó một hồi... ngại ngùng lắm mới buộc được một câu

- Thế mày cho anh xin đống sách đó được không???

- Ủa chi vậy... đừng nói anh tính học lại lớp 9 nha - nó cười toe toét nhìn tui

Tui cũng tỏ ra mặt nghiêm trọng

- Ừ ... thế cho tao nha

- Ừ vậy lát em bỏ vào bịch cho anh mang về har

- Ấy... lát về khoan đưa... tối anh sang lấy-tôi sợ mẹ tôi thấy lại hỏi phiền phức
Ghé tiệm sách tui mua thêm cuốn sách hóa... thế là đủ bộ SGK lớp 9 cho L rồi, tui cười thầm trong bụng, cuối cùng mình cũng làm 1 việc có ý nghĩa cho L...

----

Đứng hẻm nhà L chờ đợi... thấp thoảng xa xa thấy chiếc xe đạp điện ai chạy tới... a... L ngồi phía sau...

- K về cẩn thận nha - L cầm cặp mỉm cười nói với nhỏ bạn

- Ừ... con nhỏ bạn trao cho L cái nhìn trìu mến rồi phóng xe đạp điện chạy đi... em đứng đấy nấp sau cái cột điện thấp thoáng nhìn ra... chờ L tiến đến em bước ra... L nhìn em... mỉm cười

- Anh đứng đấy đợi em hả ???

Em gãi gãi đầu trả lời

- ừh

L mở to tròn hai con mắt nhìn em

- Hì ! anh chờ em có gì không ???

- à... ờ... có việc này... à mà... ờ... thì... - em lúng túng trả lời

- Việc gì mà anh ấp úng vậy- ẻm cười chọc quê

Em chìa cho L cả bịch SGK... em mỉm cười nhìn L... L nhìn em đầy xúc động...
- Tặng em đó... Tuy là sách cũ nhưng mà dùng vẫn tốt!!!

- Cảm ơn anh nha!!!

Em ngại quá đứng đó, cười...

- Thôi trưa rồi... em về nhà ăn cơm tắm rửa rồi đi ngủ cho khỏe

- Dạ... Anh về cẩn thận - L đứng đó nhìn em đạp chiếc xe về nhà...

--------------------------------

Sau ngày đó tui và em ít gặp nhau... vì tui muốn có tiền nên quyết định đi lơ xe chuyến đường xa... mong kiếm được nhiều tiền để có thể giúp đỡ em...

------------------------------------

1 tháng sau tui trở về nhà... tiền bạc rủng rỉnh... cầm trên tay 2 triệu, người tui nghĩ đầu tiên về chính là L... 1 tháng rồi không gặp... không biết em sao rồi... khấp khởi mừng thầm, không thông báo cho em... tui đứng ở hẻm chờ em đi học về... Từ xa chiếc xe đạp điện chạy đến chỗ tui và dừng lại... L bước xuống xe cảm ơn K rồi quay sang nhìn tui mỉm cười trìu mến
- Anh là T à - K nhìn tui hỏi

- ừhm... em là???

- Em là bạn thân của L, anh tìm L có gì không? - K đưa ánh mắt nhìn tui, tỏ vẻ khó chịu đầy khó hiểu

- Ơ... ý em là sao???

- Anh có vẻ đang làm phiền L đấy

Em đứng ngu ra không hiểu gì hết??? Có vẻ L đoán ra được nên chen vào

- Thôi... K về đi... chuyện riêng của L

con nhỏ K hừ một cái rồi quay đầu xe bỏ đi... ơ thế là sao??? con này bị khùng à mãi sau này em mới biết thì ra con K bị less các thím ạ và vì em ít nhiều đã làm cho L không còn thời gian dành cho nó, nên K đâm ra ghét em và sau lần gặp mặt đó là những toan tính của nhỏ K nhầm ám hại chia cắt em với L
 
Em xin giải thích việc con K, mãi sau này em mới nghe L kể lại, lúc L đem sách học vào lớp, K khá ngạc nhiên và hỏi L sách đâu ra??? L bảo được một anh gần nhà cho...K mới hỏi là ai??? L mới thành thật kể với K về em và nói những điều tốt về em...điều đó khiến cho K bực mình, vì K nó thích L, nên màn chào hỏi lúc đầu của K và em khá là gay gắt...L kể lúc đầu L cũng nghĩ K là con gái thân bình thường thôi...nhưng mà nó đối xử với L hết sức đặc biệt...dắt L đi ăn những chỗ sang mà L chưa bao giờ dám đặt chân đến, tặng cho L quần áo, tặng L chai nước hoa, sơn môi, v.v... L vì thế mà rất mến đứa bạn, L bảo có từ chối nhưng mà con K cứ ép phải nhận, hoặc lý do là món đồ đó K không thích xài nên đem nhượng lại cho L...

Từ lúc em xuất hiện...K cũng tỏ ra khá là bận rộn đối với L, chẳng hạn như lúc về không chở L về nhà mà chở đi vòng vòng ăn vặt...chắc K muốn L ít có thời gian nói chuyện với em, nhưng bỗng đến một ngày K chủ động chở L về sớm để gặp em và tỏ ra vô cùng thân thiện

- Chào anh

- Ừ...chào em - em cố nở nụ cười tỏ ra thân thiện với em ấy...vì lần trước tỏ ra ghét em ra mặt vậy mà bây giờ tươi cười chào em...

- Chuyện lần trước anh cho em xin lỗi, đó chỉ là sự hiểu nhầm

Nghe đến đây em mới hồn nhiên mà chẳng suy nghĩ gì cả cũng tươi cười nói lại với K



- Ừ... không có gì đâu, K là bạn thân của L , cũng như bạn của anh vậy á... bạn bè khách sáo làm gì!!!

- Ừm... nghe anh nói vậy là em vui rồi...chủ nhật tuần tới anh rảnh không ???

- Ừ... rãnh, chi vậy em???

- À chủ nhật tuần tới là sinh nhật em...em tính mời anh đi chung cho vui

Nó có lời mời...L đứng đấy nhìn mình...từ chối sao đặng...nên em cũng gật đầu đồng ý

Chủ nhật đến...em mặc chiếc quần dài...cùng áo sơmi, đầu tóc gọn gàng, qua phòng ông anh mượn thêm chai dầu thơm...xịt, xịt...ui da nồng phết nhỉ...cầm cái phong bì đừng tiền sinh nhật cho K, Em đỗ chiếc xe đạp martin bạc dừng lại trước nhà L...hôm nay L xuất hiện với cái đầm trắng...chắc L hiểu ra sự ngạc nhiên của em nên khẽ hỏi

- Nhìn em đẹp không ???

Em gật đầu lúng búng đáp lại

- Ừ!!! nhìn em mặc chiếc váy này cứ như là nàng công chúa nhỏ ý nhỉ ???

- Váy này K tặng em đấy...K bảo muốn em mặc chiếc váy này

trong ngày sinh nhật của K - L hồn nhiên nói

Dù ra gì mình cũng là người yêu của L mà (CDSHT) lúc đó em với L chưa chính thức nói lời yêu với nhau...chỉ là gặp mặt nói chuyện vậy thôi...tính em khá nhút nhát, không dám chủ động tỏ tình, vậy mới đau, vì thế em chưa là gì đối với L trên cương vực là người yêu =.=...L khẽ vén chiếc váy sang một bên...ngồi một bên yên...tai vịn hờ vào eo em...cái chạm nhẹ vào eo em làm em điếng người...nhìn cảnh này chắc ai cũng nghĩ L là người yêu em quá...Hạnh phúc ngập tràn

- Hí...hôm nay anh điệu dữ ha!!!

- Điệu gì

- Xịt dầu thơm nữa cơ chứ!!! muốn nổ cái lỗ mũi luôn rồi nè - rồi ẽm cười tươi chọc quê mình

Ngại quá, ngại quá, đỏ mặt hết cả rồi, lùng bùng cái lỗ tai chả nghe em nói gì nữa, cắm đầu mà đạp...lạng lách, đánh võng, lúc đó em cứ tưởng mình đang là tay đua công thức F1

- Ui da - L khẽ nhéo em các thím ạ...

- Anh làm em sợ quá đấy, chạy gì mà ghê thế - L xanh mặt, khẽ nói

- Hí...ai biểu em chọc quê anh chi

nhìn mặt L có vẻ sợ thật, lúc đó thấy tội quá, em đạp chầm chậm lại

- hì...thôi, anh xin lỗi nha, đùa em chút ^^!, Ơ sao không nói gì hết, giận anh à...giận là anh chạy nhanh nữa đấy

- hứ...Ai thèm giận... mà anh chạy từ từ thôi...em sợ té lắm...con gái mà có thẹo xấu lắm

- ừ...hehe...tay lái anh chắc lắm...lụa mà

Ba hoa một hồi với L cuối cùng rồi cũng đến nhà của K. K đứng trước cổng nhà đón bạn bè vào...trong đó có em và L, vừa thấy em chạy xe đạp đến, K đi lại phía L tươi cười, rồi L bước xuống xe đứng nói chào hỏi xã giao với K, lúc này em thấy con K nhìn L không chớp mắt =.= rồi K quay sang em kêu em chạy xe đạp vào trong...Sân nhà nhỏ này rộng thật, căn nhà 4 tầng từ từ hiện lên trước mắt em...cả bọn bên trong sân thấy sự xuất hiện của em và L nên bọn chúng đổ dồn cả về em để rồi đây trong buổi tiệc này...nó xảy ra cuộc chạm trán giữa 2 thằng con trai...1 thằng là em...1 thằng thích L ở trên trường...và 1 người ngoài cuộc sắp đặt chuyện này...em nghĩ chẳng ai khác chính là K, và những rắc rối của em cứ thế mà tiếp nối nhờ vào sự xuất hiện của thằng H.
 
Sau khi dắt chiếc xe đạp vào trong...em đi ra ngoài vì không quen ai trong đấy cả...ngồi vô bàn thì ngại...đến chỗ K và L đang đứng đấy cả 3 nói chuyện phiếm một hồi thì dường như nhân vật chính mà K sắp xếp đã xuất hiện...K chạy ra đon đả mời tên thanh niên đang đi bộ đến, nhìn sơ qua tên này : Cũng khá đẹp trai hay nói đúng hơn là em ganh tị nên cho là xấu, cao chừng 1m7, tóc vuốt gel, mặc quần dài, áo sơ mi trắng tay dài xoắn lên, bên ngoài là bộ ghile xám đeo thêm cái nơ (nhìn cũng lịch sự phết), trên tay hắn là món quà rất lớn (theo em đoán chắc là gấu bông) có vẻ dường như L đã biết trước tên thanh niên ấy nên cũng tươi cười chào hỏi với hắn:

- Trông L hôm nay đẹp lắm - nói rồi cái tên đấy cười quyến rũ L của em

- Hì H quá khen - L cũng đỏ mặt trả lời đáp tên đó rồi nàng cúi đầu xuống e thẹn

- Hì hì Thôi cả 4 người chúng ta vào bàn đi, lát nữa chúng ta sẽ có tiết mục rất là "đặc biệt" giành cho L - K nhát mắt

- Ơ...ý K là sao - L ngạc nhiên hỏi K

- Lát nữa L sẽ biết, giờ thì theo mình vào trong nào - rồi K kéo L vào trong

Em lững thững đi theo sau hai người đó cùng với tên lạ mặt kia...K vừa bước vào trong...tất cả bạn bè của K đi lại chúc rồi cười nói gì đó, em đứng từ xa không nghe được vả lại lúc đó trong nhà có bật nhạc giựt và khá là đông người nên em cũng không quan sát hết...tiếng người nói rôm rả, tiếng nhạc, tiếng 1.2.3 dô của các bàn bên cạnh, quái lạ nhỉ...em đứng một hồi mà không thấy tiệc dọn ra...mà trên tay mấy đứa kia cứ gọi là cầm theo cái dĩa với hai cây đũa rồi đi đâu đó lát ra là có đồ ăn (bây giờ em mới biết cái đó gọi là buffet, hình như là vậy =.=) thì ra đồ ăn được để trong nhà còn ngoài sân là để cho mọi người ra gặp mặt vui chơi...



- Hi chào bạn! Làm gì mà đứng đây một mình buồn vậy - tiếng một đứa con gái

Tôi quay sang phía nơi mà có tiếng nói cất ra...trước mặt tui là một cô gái...nhìn cũng khá xinh...nhưng mà so với L của tui thì chắc không bằng L rồi

- hì... Chào bạn - em cũng tỏ ra lịch sự lại với nhỏ đó, thực chất em biết nhỏ này chắc nhỏ hơn em là cái chắc

- Bạn cho mình làm quen được không - nhỏ đó cất lời, rồi cười bẽn lẽn với em

Cái chữ "Làm quen" của nhỏ đó em cứ tưởng là bắt chuyện làm bạn ... nên em cũng gật đầu đồng ý

- Ờ...vậy bạn tên gì ???

- Hì...mình tên T, còn bạn - nhỏ đó đáp cũng tên vần chữ T với em luôn nhé

- Mình tên T - em cười

- Thế bạn là bạn của K à - nhỏ đó hỏi

- Ừm... vậy còn bạn ???

- Mình là bạn hàng xóm của K, học khác trường với K...chắc bạn chung lớp với K hả ???

- À không...mình ra trường lâu rồi, mình sinh năm 91 lận - em đáp đầy tự tin, cuối cùng cũng thay đổi được xưng hô



- Ý...chết...anh cho em xin lỗi - nhỏ đó gãi gãi đầu cười

- Hì...có sao đâu...không biết không có tội mà - lúc đó em thích xem phim kiếm hiệp lắm, nên nói năng hơi bị nhiễm =.=

- Ồ... anh đến đây lâu chưa...em mới đến, đói bụng quá à...muốn rụng rời tay chân rồi - nhỏ đó nhìn em nhăn mặt đáp

- Cũng mới đến à...anh thấy hình như người ta để đồ ăn trong nhà đấy...em vào đó xem sao ???

- Ồ vậy hả ? - mắt nhỏ đó sáng lên

- Đi...đi vào với em đi... - nói rồi nhỏ đó nắm tay em kéo em đi vào bên trong

Trời ơi...ngại muốn chết, trước giờ ít nắm tay con gái mà nhỏ này bạo dữ, cũng đang chột dạ nơi này đông người quá không biết K kéo L của mình đi đâu rồi, để mình bị con "yêu tinh nhền nhện" này quyến rũ, phóng qua đám đông đang rộn rã cười nói, bắt chợt em bắt gặp ánh mặt thân quen, là L... thì ra dù đi bên cạnh H và K, L vẫn luôn dõi theo em từ nãy giờ mà em không biết...lúc này trên mặt L có vẻ đang thất vọng về em lắm, thấy L thoáng buồn, lúc đó em mới khựng cả người lại...khẽ ghì tay em lại khỏi bàn tay của "yêu tinh nhền nhện" em đứng đó nhìn L chết sững (L ơi sự thật không như L nghĩ đâu, T không phải là người "có mới nới cũ") bất chợt em thoáng nhìn thấy nét cười bí hiểm của K, sau đó là cái nắm tay của tên H đối với L (cái quái gì đang xảy ra thế hả ??? ) L hình như cũng muốn trả đũa em, cũng nắm lại tay tên H đó...mọi chuyện diễn ra đều theo kế hoạch của K, quân bài con "yêu tinh nhền nhện" đã phát huy tác dụng...em chết lặng chẳng biết nói gì... K quay đi cùng H đang nắm tay L quay vào bên trong nhà...em muốn chạy đến bên L để thanh minh...nhưng mà!!! thanh minh vì cái gì???đó là sự hiểu lầm, T không như L nghĩ!!! như em nói trước: em và L chưa là gì của nhau cả chỉ là có "tình cảm" chứ chưa có lời xác thực của đôi bên..."yêu tinh nhền nhện " nhìn em ngạc nhiên
- Anh sao thế ???

- À...không có gì - em định bụng lát ra về sẽ giải thích cho L hiểu

- Vậy mình vào trong đi - rồi nhỏ đó lại tiếp tục nắm tay em

Nhưng lần này em đã khẽ rụt tay lại

- Hì...anh ngại à ???

- ừh - lúc này đây...em muốn hét vào tai nhỏ đó rằng : " ừh...anh sợ...anh sợ bạn gái anh nhìn thấy cảnh này" nếu em mà nói ra câu này chắc lúc đó là sự "ngộ nhận"của em rồi, nhỏ đó lại mỉm cười tươi ha hả

- Trời...em có ăn thịt anh đâu mà sợ!!!

Nói rồi nhỏ đó đi vào bên trong, em đi theo sau...con nhỏ đó cứ gắp thức ăn cho em và nhỏ đó...nhỏ đó tươi cười nói chuyện với em, em cũng cười xã giao lại và kiếm một góc nào đó để chui vào ngồi ăn cho khỏe, nhỏ đó lại đi theo em

- Anh thích ăn cà chua không ???

- Không - đang buồn thúi ruột nó hỏi câu này

- Sao anh không thích cà chua ???
- Tại vì nó chua

- Vậy anh có em trai không ???

- Không

- Nếu anh có em trai chắc em trai anh thích ăn cà chua lắm hả - rồi nhỏ đó phá ra cười

Lúc đó chả vui tí nào (cơ mà sau này đọc lại sự tích rau dền em đọc cười bể bụng, mới nghĩ đến nhỏ này, cũng hài phết...mà tại lúc đó em không có tâm trạng...) em cũng cười cười...Bỗng tiếng nhạc tắt đi...2 cái loa lớn đặt trước sân nhà cất lên tiếng của K

- Xin chào các bạn thân yêu của K...cảm ơn các bạn đã giành thời gian đêm nay cho K và K vui lắm...bla bla...nhân sự kiện trong đại của ngày hôm nay, K cũng muốn nhân đôi niềm vui của mình với người anh họ của K...bla bla... câu chốt em nghe được "Mình rất vui khi và sẽ vui hơn nếu L nhận lời làm bạn gái của anh mình" lỗ tai em lùng bùng ngay lúc ấy...nhìn lên cái sân khấu mini dựng trước mắt, em đứng ở góc khuất, L đứng phía trước sân khấu nhìn lên...có thằng H và con K đang đứng trên đấy...K bước xuống dắt tay L lên...em thấy L khẽ lắc đầu, nhưng nhìn mặt con K có vẻ làm bộ giận, nên L đành bước lên sân khấu...thằng H đứng trên sân khấu nhìn L...hắn chìa tay ra...phía dưới nhốn nháo nhìn lên...lúc này tim em đập thình thịch... "L ơi từ chối đi"...lúc này em thấy L đang nhìn xung quanh, như đang tìm kiếm cái gì đó...Bỗng một tiếng vang lên.
- Em ủng hộ - con "yêu tinh nhền nhện" hét lớn giơ tay lên tán đồng ý kiến của K

L đưa ánh mắt nhìn về phía con nhỏ đó: cảnh em đang đứng trong góc khuất cùng với con nhỏ này... tình ngay lý gian thêm một lần nữa...L thoáng nhìn thấy rồi chả buồn nhìn thêm...rồi cả đám đông đều tán thưởng...lúc này tim em đập rộn ràng, em đang chờ cách ứng xử của L, lúc đó em có ý nghĩ ngây thơ rằng "có lẽ L sẽ hiểu em, L sẽ từ chối và chạy xuống bên em, nắm tay em, và nói lời yêu em" em chỉ còn biết cách đứng nhìn L trên đó với ánh mắt đầy hi vọng ...rồi tên H nắm tay L...L khẽ gật đầu đồng ý...tim em vỡ nát ra từng mảnh, từng mảnh, em thấy đầu óc choáng váng, miếng gạch dưới chân em như muốn nứt ra để cho em lọt xuống dưới để mà không còn thấy cảnh này...em thấy thất vọng...xong...tất cả đã hết, em khẽ cúi đầu bước ra khỏi nhà, con nhỏ đó vẫn chưa buông tha em, nắm tay em giựt lại.
- Này anh...làm gì mà buồn thế, xem người ta đẹp đôi ghê anh ha - nhỏ đó cười cười chỉ về phía L

Em nhìn L thêm một lần nữa...L không nhìn em, L đang tay trong tay với H

- Thôi...anh mệt quá, giờ anh muốn về - em thở hắt ra từng hồi, nói nghẹn trong cổ họng
 
Sau khi rời khỏi chốn đông người đó, mình dắt chiếc xe đạp ra khỏi cổng... K bỗng đâu xuất hiện chạy lại tới chỗ mình:

- Này!!! sao anh về sớm vậy, tiệc mới bắt đầu mà

Mình nhìn vào K lúng túng không biết nói gì, đi sinh nhật của người ta, chấp nhận bạn gái mình bị người khác cướp mất mà không làm gì được, lúc này đây cảm giác khoảng cách giữa mình và "phe địch" là quá lớn, mình ngước nhìn K cùng căn nhà hoành tráng

- Thôi!!! em cho anh xin lỗi, anh cảm thấy trong người không được khỏe...anh xin về trước, chúc em sinh nhật vui vẻ

Em nghe đâu trong miệng nhỏ K khẽ lẩm bẩm "tất nhiên"

Nói rồi em lặng lẽ dắt chiếc xe đạp ra khỏi cổng nhà K, lúc đó đôi chân em nặng nề như đeo chì trên đôi chân, không muốn bỏ L ở lại đây chút nào, nghĩ tới L em bỗng nhiên khựng lại, mình đã chở L tới đây, ít nhất mình cũng phải chở L về, nhưng mình nhanh chóng dẹp tan suy nghĩ đó, hừ...L mới có bạn trai chắc bạn trai sẽ chở L về, mình lên xe và đạp chầm chậm...suy nghĩ mông lung nhưng mình biết những suy nghĩ đó có mục đích và đều nhắm về L cả...Chẳng hiểu sao mình lại đạp xe quay về nơi nhà của K, đứng trong góc khuất căn hẻm gần đấy mình lặng lẽ đứng chờ, mình chờ vì hi vọng sẽ được chở L về và nói những lời yêu thương...đồng hồ điểm 8h30, bóng dáng quen thuộc đi ra khỏi bữa tiệc, L đứng đó trước cửa căn nhà của K... rồi khẽ chậm tiến lên phía trước nhà kế bên cùng với H, mình khẽ nhói, thấy tên H lấy tay vẫy vẫy, rồi L đứng đó mình tưởng là tên đó đi về và để L ở lại, thế là mình chầm chậm dắt xe lại phía L, nhưng mình khẽ khưng lại, bên trong căn nhà kia tên H xuất hiện cùng chiếc xe đạp điện, L leo lên xe và hai người cười nói vui vẻ cảm giác đau lắm, hình như mình vừa mất đi thứ gì quý giá, mình bỗng thấy hụt hẫng, cảm giác trống trải, rồi ngày mai...mình làm sao có thể tiếp tục lại quán cháo vịt của L ??? rồi vui vẻ ghẹo L như ngày xưa??? làm sao?? làm sao ?? những suy nghĩ đó cứ xuất hiện...và rồi khẽ nhoẽn miệng cười, hừm...thôi thì mặc kệ...đã là gì đâu

........

Một tuần trôi qua, cũng là lúc mình đấu tranh tư tưởng rất nhiều, lỗi tại L ? hay lỗi tại mình ? cứ như thế? rồi mình đặt ra giả định, nếu như hôm đó mình không bị L bắt gặp nhỏ T đứng với mình trong góc khuất có lẽ sẽ khác...ừhm, có lẽ sẽ khác !!! Bây giờ mình phải làm sao đây, ai có thể nói cho tôi biết tôi phải làm gì không Bẵng đi 2 tuần mình vùi đầu vào những chuyến xe đường dài và thêm 1 tuần suy nghĩ để đưa ra quyết định là tạm thời mất tích một thời gian để xóa nhòa vết thương, như thế là mình đã không gặp L 3 tuần rồi...nhưng mình vẫn âm thầm hỏi thăm L thông qua thằng N, mình hẹn gặp nó ở quán nước nơi hai thằng vẫn thường ngồi tán dốc sau mỗi trận đá banh về

- Tụi mày có chuyện gì à - N hỏi mình

im lặng một lúc rồi mình khẽ gật đầu

- Mày không cần nói tao cũng biết rồi, dạo này tao thấy L đi học về với thằng khác... tao khá bất ngờ và cũng lờ mờ đoán ra mọi chuyện nhưng rốt cục chuyện gì đã xảy ra - N tiếp

Mình khẽ chậm rãi, kể lại hết sự tình vụ con K mời em đi sinh nhật và đêm hôm sinh nhật ở nhà K, thằng N chau mày suy nghĩ một hồi rồi chốt



- Tao không biết trong câu chuyện mày kể có uẩn khúc gì nhưng tao chắc chắn con K nó là người sắp đặt mọi chuyện

- Sao mày nghĩ vậy ???

- Theo lời mày kể hình như con K có ác cảm với mày ???

- Tại sao ác cảm với tao ???

- Tao đoán thế

- Căn cứ đâu mày đoán thế

- Được rồi.. Tao sẽ giúp mày vụ này!!! - nó nghiêm mặt quả quyết

Trước đó em đã cảm thấy chán chường rồi, xa L 3 tuần này, em cũng cảm thấy mình hết hi vọng...3 tuần để thằng kia đủ bồi đắp yêu thương cho L

- Thôi, mày hãy tôn trọng quyết định của L đi...Tao thấy như vậy cũng đủ rồi

- Nhưng chắc chắn trong đây có uẩn khúc gì đấy, tao cảm thấy thế

- Đó là về phía mày thôi...

- Được rồi...tao sẽ giúp mày việc này, nhưng mày hãy hi vọng đi, rằng bé L thích mày chứ không phải thằng kia

Nghe thằng N nói vậy, trong em cảm giác bỗng ấm áp trở lại, niềm tin như đang được khơi dậy, em hỏi nó

- Sao...sao mày biết L thích tao ???

- Mày cứ biết vậy đi, thôi ha!!!

Nói rồi nó ra đi ra ngoài quán nước kêu bà chủ tính tiền, rồi nó quay lại bảo em:

- Tao sẽ giúp mày...
 
Mình ngồi đó, suy nghĩ...thằng N sẽ giúp được gì cho mình ? tác động tới L để L bỏ thằng kia à?? Cũng có thể lắm chứ...hahaha, suy nghĩ có L lại bừng cháy trong mình...

khoảng hơn 3 4 ngày sau, mình đang loay hoay ở nhà coi tivi nhận được tin nhắn của thằng N

- Ngày mai mày rãnh không ?

- Rãnh, chi vậy ?

- Mai 8h hẹn gặp mày ở quán nước, tao có " thu hoạch" bất ngờ cho mày!!!

- "Thu hoạch” gì ?

- Về thằng bồ của cái L

- thằng bồ L thì sao ?

- Mày hỏi nhiều tốn tiền đt quá! Mai 8h quán nước tao sẽ nói cho mày biết

- Ừhm...

Đêm đó mình lại tiếp tục suy nghĩ... thằng bồ L thì sao? "thu hoạch" bất ngờ của nó là gì ??? lại một đêm mình mất ngủ...Hồi hộp chờ ngày mai đến, rồi mình sẽ biết được bất ngờ của thằng N nói là gì.

Sáng hôm đó mình dậy lúc 6h, cũng chả biết tại sao mình lại dậy sớm như vậy, nhưng mình không thể tiếp tục ngủ được nữa...mặc đồ vào, ngồi nhìn đồng hồ tíc tắc, tíc tắc...

- Mày đến sớm quá ha - N bước vào quán nước

- Ừhm...!!!

Nó ngồi xuống kêu nước rồi vô thẳng vấn đề chính

- Thằng H mày biết nó là người như thế nào không ?

- Người như thế nào ?

- Tao có đi điều tra về thằng đó.. một lý lịch gia thế đáng mơ ước : Ba nó là giám đốc của công ty X, nhà giàu, học giỏi, đẹp trai và là người được các em gái trong trường mê như ngã rạ...v.v...

Nó cứ luyên thuyên khen thằng H, nó chả biết rằng em đang cúi gằm mặt xuống, " thu hoạch" bất ngờ của mày là đây àk ??? vậy thì sao kể cho tao làm gì chứ ???



- Nhưng theo lũ đệ tao cho biết thằng này nó sở khanh lắm đấy...!!!

- Sao ? – Mình đưa mắt nhìn nó

- Theo tao được biết thì trước đây trong trường nó bắt cá nhiều tay...quen em này đến em khác

Nghe đến đó mình đưa tay đập bàn cái rầm...nói cái rầm chứ thực sự nhẹ lắm

- Grr...cái thằng khốn, biết ngay mà, nhìn mặt nó chả tốt đẹp gì!!!

- Và nó đang quen một đứa con gái trong trường của nó...!!!

- Sao??? Sao lại vậy, chẳng phải nó đang quen L sao?

- vậy thì tao mới bảo có "thu hoạch" bất ngờ!!!

- Haha! Cám ơn mày nha N, một thông tin quan trọng...tao phải chạy đi báo cho L biết mới được

- Oầy khoan đã...

- Sao?

- Thế mày nghĩ mày chạy qua nói với L là thằng H quen con khác trong trường, chả khác nào mày biểu cái L đi hỏi thằng đó, mà thằng đó tao nghĩ nó chả đơn giản mà thừa nhận đâu, trừ khi....

- Trừ khi sao ???

- Bắt quả tang tại trận!!!

- Bắt quả tang tại trận ??? làm sao bắt được???

- Thì tất nhiên bây giờ nhất cử nhất động của thằng đó mình phải theo dõi rồi

- Ừhm...nhưng mà theo dõi nó chi???

- Haizzz...sao mày ngu vậy ??? theo dõi nó để xem nó thường dắt con nhỏ kia đi đâu rồi mình cứ theo thói quen của nó mà đưa cái L đến...coi như cái L tình cờ bắt quả tang, lúc đó cái L sẽ bỏ nó

- Vậy vụ theo dõi thằng H để cho tao!!! Bữa giờ làm phiền mày nhiều rồi



- Ờ...còn tao sẽ đi thám thính thêm thông tin cho mày

.........

Giải thích tí : thằng H nó học lớp 11 khác trường với L cả 2 trường đều cách xa nhau, mà câu hỏi trong đầu em lúc đó là tại sao thằng H học khác trường với L mà tại sao ngày nào nó cũng đưa L đi học về ??? vả lại lúc đó em mới biết nó học lớp 11 chứ không phải lớp 9 chung trường với L?

........

Trời nắng chang chang đúng 11h em đi xe đạp ra tới trường thằng H, đứng chờ tới 11h15 thì học sinh bắt đầu ra về, cái thằng ôn này làm cái gì mà lâu vậy đứng chờ nó hơn 10 phút thì mới thấy nó lọ mọ dắt chiếc xe đạp điện ra, theo sau nó là con nhỏ nhìn tướng quen quen...ngó kỹ lại 1 chút thì đó là con "yêu tinh nhền nhện", cái quái gì vậy nè ? vậy là sao ? không phải hôm sinh nhật con K nó cũng có mặt sao? Và việc nó còn chúc mừng cho H và L thành một đôi??? Những suy nghĩ rối bối hiện lên trong đầu mình?? Đang tập trung suy nghĩ thì con nhỏ đó leo lên xe thằng H ôm eo tình tứ, rồi thằng H phóng xe đi, Mình vội vàng đạp xe theo rã cả chân...xe nó bỗng dừng lại ở một ngôi nhà cấp 4 khá khang trang, con "yêu tinh nhền nhện" bước xuống xe vẫy tay chào tạm biết nó, rõ là tình tứ...vậy rốt cục quan hệ của tụi nó là sao??? Thằng H tiếp tục lên xe chạy tiếp nó bỗng rẽ vào con hẻm rồi chạy...đến khi em nhận ra con hẻm này khá quen và từ từ căn nhà của K và thằng H hiện lên trước mắt em...vậy thì đã rõ, thì ra đi học về thì K chở L về nhà mình, thằng H chỉ việc chạy về nhà và chở L về !!! Nhưng lúc đó trong đầu em là một mớ hỗn độn, quái lạ...nếu như thông tin thằng N cung cấp thì chắc chắn " con yêu tinh nhền nhện" là bạn gái của thằng H, nhưng tại sao trong đêm sinh nhật con K ??? Trời!!! Chắc nổ đầu mà chết mất ... Em đạp xe đạp về nhà mình rồi nhấc điện thoại gọi thằng N...
- Alo!

- Sao rồi mày ??? việc theo dõi thế nào rồi ???

- Tao có việc gấp cần hỏi ý kiến của mày!!! Chiều nay 4h mày ra quán nước gặp tao

- Ok

Em cúp máy, hừ có vẻ mọi việc lộn xộn quá, em ngồi xâu chuỗi lại hết tất cả sự kiện...vậy là sao ???
 
Em đến quán nước ngồi một lúc thì thằng N đến, em ngồi kể hết những băn khoăn về sự xuất hiện của con "yêu tinh nhền nhện", thằng N ngồi suy nghĩ một lúc rồi nó bỗng nhìn em.

- Sao??? Mày đoán được rồi à – em hỏi nó

- Sự thật mà nói!!! Tao cũng chẳng hiểu gì hết??? Rốt cục là sao??? Hay con nhỏ T mày nói có quan hệ anh em với thằng H thì sao??? Còn con bồ thằng H thì không về chung với nó

- ừhm...cũng có lý...nhưng mà làm sao tao biết được mặt con bồ của thằng H???

- Thôi...vậy để hôm sau tao đi chung với mày và tao kêu thằng đệ tao ra nhận mặt con bồ thằng H cho

- Ừm...mà còn chuyện này tao thắc mắc...

- Sao???

- Nếu như mày nói thằng H là một người chả ra gì và là một thằng đểu cáng, sở khanh như mày nói thì tại sao con K lại giới thiệu L cho thằng H, trong khi K lại là bạn thân của L?? – Em đưa mắt nhìn N

Một thoáng im lặng rồi thằng N cất lời

- Chẳng lẽ...???

Nó nói kéo dài rồi tiếp tục ngập ngừng suy nghĩ

- Chẳng lẽ sao??? - Em nóng lòng hỏi

- Con K cố tình thân với L để là người trung gian cho thằng H quen cái L???

- Như vậy K có lợi gì???

- Tao không biết??? Như lời mày nói thì nhà con K giàu ngang ngửa thằng H??? Vậy rốt cục con K giúp thằng H là vì cái gì??? và có phải con K cố tình hay do không biết con người của thằng H...

- Trời!!! Mày nói gì tao chả hiểu gì cả

- Chà!!! Vụ này bắt đầu tao thấy gay cấn rồi đây... - N nó ra chiều ngẫm nghĩ, rồi rung đùi, rồi lại tiếp tục suy nghĩ

- Vậy giờ rốt cục mình bắt đầu từ đâu???

- Theo tao thấy điểm mấu chốt trong câu chuyện này là sự xuất hiện của con T - "yêu tinh nhền nhện" vì vậy mình phải điều tra ra mối quan hệ giữa thằng H và con này là gì, và con bồ của thằng H là ai, sau đó mình mới tính tiếp được mục đích của con K là gì...
 
Sau một hồi ngồi ở quán nước bàn tính cho những kế hoạch tiếp theo, em đã được thằng N thông não cho rất nhiều...có một thằng bạn thông minh cũng tốt, và theo em nghĩ có lẽ người ngoài nhìn vào trong cuộc sẽ đơn giản và có cách giải quyết tốt hơn.

Thế là sáng hôm sau em cũng thằng N bắt đầu chiến lược "tìm lại tình yêu" cho mình...sáng em phải dậy từ rất sớm, hừm... em đứng trước nhà "yêu tinh nhền nhện" chờ thằng H đến rước...em đến từ rất sớm, khoảng 5h50 ấy, vậy mà nhìn vào nhà không có ai =.= thế là kế hoạch theo dõi buổi sáng thất bại...Em liền điện thoại báo cho thằng N

- Mày ngu - thằng N quát

- Sao chửi tao???

- Mày nghĩ tụi nó kô ăn sáng mà đi học à???

- Ớ... =.= (em quên nghĩ tới vụ này, lúc trước đi học toàn để bụng đói, toàn là 6h30 mới bắt đầu đi học, em nghĩ theo dõi nó lúc 5h50 là sớm rồi)

- Thôi, để trưa rồi theo dõi luôn...

- Ừhm- em hơi thất vọng tí

- Thôi bye mày, tao bận phụ mẹ tao rồi...có gì trưa nay alo!!!

- ừhm

Sau đó là em đi về nhà ngủ, em còn nhớ rõ giấc mơ hôm ấy, thằng H đang tình tứ cùng "yêu tinh nhền nhện" còn L thì ngồi sau xe em, em chở L tới bắt quả tang thằng H, nhìn mặt thằng H lúc đó tội quá...em cười thầm trong bụng...hahaha....

- Chát...Dậy...dậy... mày làm gì mà cười như thằng điên ấy - Mẹ em tán nhẹ vào má em và lay em dậy

- ơh...-em ngơ ngác nhìn mẹ

- Mày biết bây giờ là mấy giờ không mà còn ngủ?- mẹ em càu nhàu

Em nhìn vào đồng hết...chết, 10h45, gần 11h rồi... em lật đật chạy đi thay đồ...cầm con đt nokia "đập đá" thần thánh bỏ vào túi, lúc đó đt rung...em cầm lên khoảng gần chục cuộc gọi nhỡ

- Alô

- Cái thằng chó, mày làm gì mà tao gọi đt cho mày không được, mày đang ở đâu tới trường X liền đi

- Ừh...ừh... tao tới liền

Em phóng lên chiếc xe đạp, 3 chân 4 cẳng em đạp hết tốc lực tới trường X, phù...tới trường thằng H lúc đó cũng vừa kịp lúc...em đến sớm hơn 5 phút, mồ hôi nhễ nhại, gặp thằng N đang ngồi rung đùi uống nước mía trước cổng trường

- Huýt...Ê tao đây nè – Thằng N quất quất em

- Phù...Phù... - em thở hổn hển cầm ly nước mía của thằng N mà tu ừng ực

- Mày ngồi xuống đây, làm gì mà trông mày đuối vậy

- Phù...sr mày, tao ngủ quên

- Ơ... cái thằng chó này, tao bận đi theo dõi cho mày, trong khi mày ngủ quên à

Em im lặng nghe nó càm ràm, tính nó như đàn bà ấy...



- Kìa học sinh ra về rồi kìa - em chỉ tay nó vào cổng trường, phù hên quá đỡ nghe nó giảng đạo

Lúc đó học sinh từng tốp, từng tốp ra về...thằng N đứng lên nhìn nhìn, rồi quất quất

- Ê, B tao đây nè...ê

Thằng B thấy thế đi về phía tụi em, xong rồi thằng N giới thiệu thằng B làm quen với em, em cũng cởi mở tươi cười bắt tay thằng B rồi cả 3 thằng cùng chăm chú nhìn vào đám đông

- Đó...Đó... bồ thằng H kìa anh - thằng B chỉ tay về phía con nhỏ nào đấy, nhìn xinh đẹp vãi...nhưng mà vẫn thua em L chút

Con nhỏ mà thằng B chỉ đi ra cổng trường và leo lên xe của bác phụ huynh nữ nào ấy, đi chiếc tay ga...nhìn có vẻ giàu

- ơh...thế con nhỏ đó là bồ thằng H, vậy còn con nhỏ đi chung với thằng H lúc ra về là sao??? - Em ngơ ngác nhìn con nhỏ kia, còn miệng thì vẫn cứ hỏi

- Con nhỏ nào anh???- B nhìn em

- Chờ chút, lát thằng H ra anh chỉ cho...-em cũng đang phân vân trong lòng, rối quá...

Một lát sau thằng H dẫn chiếc xe đạp điện ra khỏi cổng trường nhưng chả có ai đi sau lưng nó



- Quái...con nhỏ "yêu tinh nhền nhện" đâu? – em buột miệng hỏi
- "Yêu tinh nhền nhện”? – Thằng B nhìn em

- Thì cái con nhỏ hôm qua ra về chung với nó...sao hôm nay con nhỏ đó mất tiêu rồi???

Cả 2 thằng nhìn em, rồi nhìn thằng H đang lên xe phóng về nhà, lúc đó em chột dạ...Chẳng lẽ thằng H nó biết em theo dõi nó??? Chẳng lẽ em bứt dây động rừng rồi sao??? rồi em nhớ lại hôm qua thằng H nó phát hiện em theo dõi nó là từ khi nào???? quái lạ...lúc em chạy theo nó, nó có phát hiện ra đâu??? Vậy sao hôm nay con nhỏ kia đâu rồi???

- Thôi chào anh N, em chào anh...Em vào lấy xe về đây- thằng B nhìn em ái ngại

- Ừhm... Bữa nào mày ghé xóm anh đá banh nha mày - thằng N bảo

- Vâng, bye anh

Chờ thằng B đi hẳn...thằng N quay sang nhìn em

- Vậy là rõ rồi... con" yêu tinh nhền nhện" không phải là bồ của thằng H

- Nhưng rõ ràng hôm qua tao thấy 2 đứa nó tình tứ lắm mà-em quả quyết, mồ hôi rơi trên trán nhễ nhại, lúc đó em suy nghĩ rối cả lên, bắt đầu đi vào ngõ cụt...
- Thế còn con kia theo lời thằng B bảo là bồ thằng H là gì? Vậy chắc con T là anh em họ, gần nhà nên nhờ chở về – thằng N nhìn em nghi hoặc

- Quái...anh em họ làm gì mà thân thiết đến vậy – em phát cáu

- Thế tại sao hôm nay con T kô về chung với thằng H?

- Làm sao tao biết được...??? – em thở dài nhìn nó bảo

- Hay hôm qua mày bị thằng H phát hiện mày theo dõi???

- Tao không biết nữa...!!!

- Có việc theo dõi cũng chẳng xong, bây giờ thì hay rồi...con cáo già cao thủ hơn tụi mình tưởng- Thằng N thở dài

- Thế bây giờ tụi mình phải làm sao đây???

- Phương án theo dõi thằng H thất bại rồi, bây giờ chỉ còn một cách nữa thôi... – Thằng N nhìn em

- còn cách gì???

- Theo dõi con K

- Theo dõi con K??? để làm gì...cái tao quan tâm là làm sao em L chia tay với thằng H kìa – em nhìn nó quát

- Lần trước mày kể tao nghe...tao có về nhà suy nghĩ về con K, xem nó là người như thế nào, rồi tao con nhớ đến những lần L kể cho tao nghe về con K
- Vậy thì sao??? Có liên quan gì đến chuyện thằng H???

- Thế mày nghĩ con gái có tình cảm với con gái dc kô???- thằng N nhìn em hỏi

- Mày đang nói đến Gay à???

- ừhm...tao nghi con K bị gay (lúc đó dốt...cứ tưởng yêu đồng tính là gay, sao này mới biết đồng tính nữ là Les)

- Hả – em ngạc nhiên nhìn thằng N

- Nhưng cái tao đang khó hiểu là ....???

- Là gì???- em hỏi nó

- Tao sợ giả thuyết tao đưa ra kô đúng...nếu con K nó bị gay, nó sẽ yêu con L nhiều lắm, vậy tại sao nó còn làm mai L cho thằng H???

- Oầy...vậy thì giả thuyết của mày sai chứ sao!!!

- ừh...chắc giả thuyết của tao sai!!!!

- Vậy giả thuyết mày sai thì mình theo dõi con K làm gì???

Thằng N nhìn em sau câu hỏi đó...thế là 2 đứa bắt đầu đi vào ngõ cụt...sẽ làm sao để mình hiểu được mọi chuyện đang diễn ra...cái đầu em lúc đó như muốn nổ tung ra vậy, em đứng dậy kêu tính tiền rồi 2 thằng ra về...2 thằng đạp xe đạp về nhà
- A...đúng rồi – Thằng N đang đạp xe bỗng nhiên thốt lên

Em nhìn nó rồi nó quay sang em bảo

- Tao có cách rồi - nó nói to

- Cách gì???

- Tao sẽ lân la qua cái L hỏi thằng H và L thỉnh thoảng hay đi chơi lúc nào...còn thời gian dư kia chắc chắn nó sẽ giành cho nhỏ bồ nó

- Ơh...- lúc đó nghe nó nói vậy em lo lắm, vì em sợ L nghĩ em nhờ thằng N hỏi thăm

- Tao nghĩ cách đó không được đâu mày à – em nhìn thằng N bảo

- Sao lại không được???

- Tao sợ L biết tao đang quan tâm!!!

- Mày quan tâm thì đã sao, sao mày yêu L mà mày nhát vậy!!!- nó nhìn em khích bác

- Vì tao nghĩ...so với thằng H, tao chẳng là gì...nói chi tương lai tao mù mịt...v.v... còn thằng kia tiền đồ sáng lạn...L sẽ đỡ khổ và không cần lo cái ăn cái mặc sau này nữa

- Biết là vậy, nhưng thằng H nó là thằng đểu, sở khanh, đạo đức giả...tao sợ cái L yêu nó rồi bị nó làm khổ...mày không nhớ nó đang bắt cá nhiều tay à, tuy mày không yêu được L nhưng mày phải giúp L có được hạnh phúc chứ !!! – thằng N nhìn em
Nghe thằng N nói câu đó, bao nhiều nỗi tự ti mặc cảm của em dần tan biến...đúng vậy, tuy không yêu được L, nhưng mình cũng phải giúp L nhận ra bản chất thật của cái thằng H...rồi sau đó ra sao thì ra, em không quan tâm.
 
L à...tuy lúc đó em đang vui vẻ bên tên H, nhưng điều anh nghĩ là làm sao để giúp cho em thoát khỏi cái tên đạo đức giả kia...nhưng mà làm sao anh có thể giúp được cho em khi anh không biết tình cảm của em và thằng H đã tiến triển tới đâu? lúc đó là điều anh canh cánh lo trong lòng...chỉ sợ em yêu tên H quá sâu đậm...vì thế, mỗi ngày trôi qua đối với anh là một cảm giác nặng nề...

Tạm biệt thằng N em quay về nhà ngồi suy nghĩ, rồi lấy tờ giấy ra ghi lại những câu hỏi trong đầu...đại loại là : Con T là gì của thằng H? Con K? Rồi Bồ thằng H?? nhìn đi nhìn lại...em thấy tên bồ thằng H là đáng khai thác nhất...tại sao mình không gặp trực tiếp bồ thằng H mà nói nhỉ, như tìm được lối đi khác...em không muốn thằng N hỏi L nên em bốc điện thoại gọi cho thằng N

- Alô, có chuyện gì không mày???

- Tao có cách khác rồi, mày không cần hỏi L đâu!!!

- Cách gì???

- Gặp trực tiếp bồ thằng H, nói cho bồ nó biết về thằng H đang bắt cá 2 tay

- Ờ... hay - Nó tán dương

- Nhưng mà...tao thấy kô được mày ơi!!! - N tiếp

- Sao lại không được???

- Mày nghĩ xem, lúc ra về phụ huynh nó rước sao mình nói chuyện???

- Ơ... - em cứng họng

- Chưa kể phụ huynh nó đi xe máy, làm sao mà mình theo dõi??? trong khi 2 thằng đi xe đạp!!!

Em im lặng tiếp

- Còn nữa...nếu mày nói cho bồ thằng H biết, con nhỏ đó biết sự thằng của thằng H thì sao?? Con nhỏ đó chia tay thằng H, nhưng còn L thì kô biết được sự thật!! Lúc đó bứt dây động rừng, tất nhiên thằng H sẽ lui về thế phòng thủ, nó sẽ chăm lo cho mỗi mình em L của mày...như vậy là mày đang giúp thằng H thân với em L rồi!!!!

Nói đến đó đầu óc em choáng váng...không ngờ sự việc quá phức tạp, không đơn giản như em vẫn nghĩ...

- Vậy rốt cục mình phải làm gì bây giờ???

- Mày không muốn tao hỏi cái L phải không???

- Ừh..tao muốn âm thầm giúp đỡ thôi, chứ không muốn trực tiếp hỏi thăm !!!

- Vậy còn cách này...

- Cách gì???

- Tao không hỏi thăm trực tiếp...nhưng tao sẽ theo dõi L, coi lúc nào L đi chơi với nó thì tao gọi cho mày

- ừhm...cách này được đó!!! Có gì báo cho tao biết liền nha

- ừh!

....

Nhìn đồng hồ chưa tới 2h, em chẳng biết làm gì cả, lấy xe đạp ra đi vòng vòng cho khuây khỏa, em lên xe...cứ đạp, cứ suy nghĩ...chẳng biết từ lúc nào hướng bánh xe em đạp lại tới nhà thằng H, em đứng đó nhìn một hồi lâu, rồi lại tiếp tục đi tiếp, băng qua con hẻm là tới nhà con "yêu tinh nhền nhện", em đứng đó nhìn vào trong nhà...căn nhà không có ai, tại sao con nhỏ này mất tích một cách bí ẩn vậy

- Cậu kia...lén lén lút lút nhìn vào nhà người ta có ý đồ gì hả? – tiếng một bác trung niên gần đó kêu lên cắt ngang dòng suy nghĩ của em

Em ngại quá nhìn bác chỉ biết lắc đầu lia lịa

- Dạ... không có bác ơi!!!-Lúc đó em sợ xanh cả mặt

- Vậy tại sao cậu đứng đây nãy giờ cứ nhìn chằm chằm vào nhà người ta, không ăn trộm cũng ăn cướp- ông ấy quát



Bị bác ấy tra khảo được khoảng 2 phút thì trong đầu em lóe lên ý tưởng

- Dạ...!!! con...con...tới tìm bạn T ạ...sáng nay thấy T không đi học, báo là bệnh nên con đại diện lớp đến thăm T !!!

- Ừhm...dạo này khu phố hay mất đồ, cậu có đi thăm thì vô nhà thăm...đứng đây một hồi dân người ta nghi lại kéo ra sanh sự- ông ấy dịu giọng

- Dạ...!!! nhưng mà bác ơi, bạn T đi đâu mà sao không có ở trong nhà ạ?

Bác ấy ngó ngó vào trong nhà rồi quay sang bảo mình

- Bác cũng không biết nó đi đâu...nhà này suốt ngày đóng cửa im ỉm!!!

- Ủa??? Vậy ba mẹ của T đâu rồi bác???
- à!!! Ba mẹ nó sang Nhật định cư hết rồi

Mình định hỏi tiếp, bác ấy như đoán được câu hỏi mình sắp hỏi nên tiếp lời

- Con T nó ở lại thu xếp công việc xong xuôi rồi mới sang Nhật với gia đình

- Dạ...con cảm ơn bác!!! Dạ...chào bác con đi – mình gật đầu chào bác ấy

- Ừh

Mình lên xe, đạp một mạch về nhà...vậy là nắm trong tay được lý lịch của "yêu tinh nhền nhện", giờ cần tìm thêm thông tin của bồ thằng H, nhưng mà tại sao lúc con "yêu tinh nhền nhện" ra về cùng thằng H...vì sao bồ thằng H không ghen nhỉ??? oầy...chẳng lẽ tụi nó là anh em???nhưng mà trực giác mình mách bảo rằng không phải thế...vì rõ ràng hôm đó nhìn 2 đứa rất tình tứ, theo kiểu bồ bịch chứ không phải anh em họ hàng...đang suy nghĩ mình đi ra ngoài phòng rót nước uống, nhìn vào trong góc nhà thấy chiếc wave xanh dựng chống đứng
- Mẹ ơi mẹ...

- Có chuyện gì!!! –mẹ em càu nhàu đi ra

- Xe của ai vậy mẹ??? –em lấy tay chỉ chỉ vào chiếc xe

- Xe anh mày mới mua lại của người ta đấy

- Ủa??? Ảnh có chiếc dream rồi mà mua chi nữa vậy??? – Lúc đó em đang GATO

- nó bảo chiếc dream xuống cấp quá rồi...nên mua chiếc wave này lại, nghe nó bảo xe còn tốt mà người ta để lại giá rẻ nên nó mua về



- Vậy còn chiếc dream thì sao hả mẹ??? – em nhìn mẹ

- Giao lại cho mày đi chứ sao!!!

- Thiệt...thiệt hả mẹ

- ừh – rồi mẹ em bỏ đi vào phòng

Oa...vui quá, có xe máy rồi em ngồi chờ ông anh đi làm về, khoảng hơn nửa tiếng sau tiếng xe máy chạy về trước nhà

- Anh...anh về rồi hả?

- Sao? Có chuyện gì không mày?

- À...em nghe giang hồ đồn ông anh mới mua xe hả?? – em hí hửng

- Ừh...thì sao???

- Vậy chiếc dream anh tính sao???
- Mày thích thì lấy chạy...mai tao đi làm bằng xe wave

nói rồi ổng huýt sáo dắt xe đi vào trong nhà, hồi sau em lọ mọ dắt chiếc dream ra...ui con dream thần thánh...bao nhiêu lần trước trầy da tróc vẩy vì mày...bây giờ mày đã là sở hữu của tao...sau đó là màn rửa xe của em...rửa xong em đạp máy rồ ga, rồi lại vít tay cầm...cứ thế cười toe toét hàhà mọi việc đang diễn ra suông sẻ quá...việc theo dõi bồ thằng H bây giờ không thành vấn đề rồi

- Alo...trưa mai rãnh không???

- Sao??? Có gì không mày

- à...anh tao mới nhượng lại chiếc dream của ổng cho tao

- ồh...!!!

- vậy mai mình đi theo dõi bồ thằng H ha

- ờh...nhưng mà mày biết mai là thứ mấy không???

- Thứ mấy?

- Chủ nhật

- ọc...vậy thôi, ngày mốt mình theo dõi-em bị hố nặng =.=

- à... mà khoan

- Sao???

- Có xe rồi thì khao anh em chứ còn sao trăng gì nữa!!!
- à...xong vụ này đi...tao với mày thả giàn luôn!!!

- Ừh...!!!
 
Sơ lược bỏ qua đoạn mình giành lại Linh của mình...mình sẽ kể tiếp việc xảy ra tiếp theo đó...Linh nghỉ học làm việc cho khu công nghiệp ở đó, lúc đó có 1 người ve vãn Linh của mình, nghe phong phanh người đó làm tới chức giám đốc cho xí nghiệp lận... Linh của mình cũng có kể về việc bị người đó ve vãn, nhưng Linh của mình bảo vẫn iu mình hơn cả sau những gì chúng mình đã vượt qua...nhưng đến 1 ngày...

- Xoảng - Tiếng tô đổ bể cùng với đó là những âm thanh gây tiếng động mạnh ở phía nhà Linh

- Bây giờ bà có trả tiền ko thì bảo? - Tiếng một người quát

Mình từ nhà thằng N chạy sang xem việc gì xảy ra, lúc này tầm 2h trưa...4h Linh đi làm mới về...

- Xin mấy anh, mấy chú...đừng đập nữa, đừng đập nữa - Mẹ Linh quỳ xuống van xin nắm tay 1 người trong số đó...

- Nợ gốc lẫn lãi bà tính chừng nào trả hả - tiếng 1 người trong nhóm quát

- Dạ...mấy anh thông cảm, dạo này việc buôn bán ế ẩm anh cho tui thêm vài ngày nữa tui trả tiền lãi cho mấy anh -Tiếng mẹ L nói nhỏ nhẹ



- Mấy ngày nữa là chừng nào? tại sao tới ngày mà không có tiền trả???

Mẹ Linh khóc nấc:

- Ông nhà tui đổ bệnh, bệnh càng trở nặng, tiền tui xoay sở ko kịp, mong mấy anh khất cho vài ngày nữa...

- Vài ngày nữa bà có tiền trả không? - nói rồi tên này cầm cái tô đập xuống đất, miểng tô văng tung tóe

Mình đứng đó thấy hết, nghe hết, biết tính mình nóng, thằng N đứng bên cạnh bảo mình giữ bình tĩnh, mấy người đó là xã hội đen thứ thiệt, mày đụng vào chỉ thiệt thân...nghe bạn nói vậy em chỉ biết bất lực đứng nhìn mẹ L đang quỳ van xin bọn người đòi nợ

- Dạ...nhất định, nhất định tui trả, xin chú đừng đập nữa... - Mẹ L mếu máo

- Được...tụi tui hạn cho bà 3 ngày nữa quay lại, nếu mà không có tiền thì liệu hồn

Nói rồi cả đám bỏ đi cùng với số tô chén đã bể...Mình vội vàng chạy lại đỡ bác gái ngồi dậy, thằng N cũng lao tới đỡ bác

- Cô...Cô có sao không? - Thằng N hỏi han

Mẹ Linh khóc nấc, nhìn thằng N

- Cô...không sao cả!!! nhưng mà...

Mẹ Linh đưa mắt nhìn số tài sản bị đập, rồi lại lúi cúi ngồi nhặt lại các miếng bị bể vào bao...

- Tụi nó hẹn 3 ngày nữa quay lại lấy, tiền đâu cô xoay cho kịp... - Thằng N ân cần hỏi



- Cô...Cô hứa đại cho tụi nó bỏ đi Cô cũng ko biết phải tìm đâu ra để trả tụi nó, lãi mẹ đẻ lãi con, trong khi bác trai đột ngột đổ bệnh nằm viện...bác biết làm gì bây giờ

Nói rồi mình với thằng N nhìn bác 1 cách đầy thương cảm...Người phụ nữ này đã gồng gánh cả gia đình trên đôi vai gầy với hàng cháo...thế mà trớ trêu thay ông trời lại trêu đùa với số phận...Thằng N lặng lẽ cầm 1 chút tiền (chắc cũng khoảng 300-400) nhét vào tay mẹ Linh:

- con cho bác mượn không lấy lãi, chừng nào bác có tiền thì trả lại cho con - N nói

- Vậy sao được...thôi con cầm lấy đi, bác tự lo được-Nói rồi bác gái xua tay

Thằng N cứ nằng nặc bắt mẹ L nhận

- Không có gì đâu mà- rồi thằng N quay mặt bỏ đi

Mình ở đó...cũng móc túi dúi vào tay bác gái hơn 400k, rồi mình cúi đầu chạy...mặc cho bác gái gọi với lại

- Bác cứ giữ...chừng nào có trả con cũng dc - Mình nghĩ bụng là cho luôn, nhưng vì mình nghĩ người lớn thường sĩ diện nên nói như thế

............

Chiều mình đi đón Linh đi làm về...mọi việc vẫn trôi qua bình thường, tối L lại phụ mẹ bán cháo vịt...Linh không dc nghỉ ngơi chút nào, nhưng mà việc nhà Linh bị người ta đời nợ mình không kể lại cho Linh nghe...vì mình nghĩ chính bác gái cũng không muốn mình nói lại cho Linh biết, vì sợ Linh lo lắng
.............

3 ngày sau

Bác trai bị bệnh tai biến mạch máu não, nên khi về nhà nằm trên giường, không phụ giúp được gì nữa cho gia đình, mọi gánh nặng lại đè nặng lên vai 2 người phụ nữ trụ cột của gia đình...

Hôm đó mình chở bác gái đến bệnh viện thăm ba L, và L đi xe riêng để đến đón bác trai về nhà...bác trai trông có vẻ yếu, tay chân cử động khó khăn...thấy bất tiện, nhà L lại tốn tiền thuê taxi chở ba L về nhà...vừa về đến nhà cõng ba L đặt lên giường nằm, thì có tiếng người kéo tới nhà

- Bà Năm đâu có nhà không, đi đâu sáng giờ... - Tiếng người ồn ào trước nhà Linh

Linh ra mở cửa

- Mẹ mày có nhà không? - tiếng 1 người hỏi

- Dạ...mẹ con trong nhà, chú tìm mẹ con có gì không? -Linh nhỏ nhẹ đáp

- Kêu mẹ mày ra đây- tiếng 1 người hất hàm

vừa nói xong tên đó xô Linh của mình sang 1 bên, nhìn cảnh đó mình nóng mặt, nhưng vẫn cố nhịn (Tụi nó xăm rồng, rắn, làm mình cũng sợ)
- Mấy chú làm gì vậy? sao tự nhiên xông vào nhà con - Tiếng Linh la thất thanh

- Đm* mày câm mồm, mẹ mày thiếu nợ tụi tao đến ngày trả mà trốn đâu sáng giờ-Tiếng thô lỗ đó cất lên

Nghe tiếng ồn ào, mẹ Linh từ nhà dưới chạy lên

- Các chú bình tĩnh cho, nhà tui sáng nay lên bệnh viện đón ông nhà về, nên vắng nhà sáng giờ- nói rồi mẹ L lúi húi lục tiền trong túi áo đưa cho bọn người kia

Tên kia cầm đếm rồi giao lại cho thằng dẫn đầu, rồi nói thì thầm vào tai tên đại ca

- Còn thiếu 300 ngàn

- Ơ...sao lại vậy được!!! anh đếm kỹ lại dùm tui...rõ ràng là đủ mà

- Đúng là 3 ngày trước bà trả thì đủ, nhưng mà 3 ngày sau nó đẻ lãi đó...bà biết không?

Nghe đến đây mặt bác gái đỏ lại, như có cái gì đó uất nghẹn trong con người bác

- Sao...Sao...mới...có...3...ngày...mà...những...300...ngàn? - Mẹ Linh uất nghẹn giọng run run
- Bây giờ có trả không thì bảo? - tên đó gằn giọng

- Nhưng mà tui đào đâu ra liền cho chú bây giờ

- Không có tiền thì đập đồ....đập đồ đi tui bây - tên đó hét lớn, cùng với đó là hành động của những tên đi theo, xoảng...xoảng, tiếng tô chén bể...

- Đừng...mấy chú dừng lại, đừng đập mà...- tiếng mẹ Linh chạy theo ôm tay giữ lại 1 trong những tên đang hăng máu đập

- Bà dang ra- tên đó xô mẹ Linh ngã nhào ra sau...

- Mẹ...-Linh khóc nức nở chạy tới đỡ mẹ, miệng không ngừng kêu mấy người đó dừng lại

- Bốp...-Mình lao vào đấm thằng ra lệnh

- Tui mày có dừng lại không- Mình hét lớn

Thằng đại ca bị mình đấm té nhào xuống đất, lúc đó mọi cảnh vật xung quanh mình như dừng lại, mình đang làm gì thế này? trước mặt mình là một tên đại ca vừa bị đấm té lăn quay xuống đất...nhưng rồi tên đó cũng lồm cồm bò dậy
- Đ*m nó...đập nó cho tao- tiếng thằng bị mình đánh la lớn

Cả bọn hơn 7 thằng ngừng việc đập phá và lao vào mình, lúc đó mình đã thủ thế của 1 người từng học võ, bốp...bốp...tụi nó cầm cây phang mình...mình đỡ rồi đánh lại...nhưng sức 1 người sao chống lại? mình bị tụi nó đè xuống đấm đá, Lưng, Vai, Đầu, Chân bị tụi nó thay phiên nhau đấm, đạp...lúc này đau quá, mình chỉ biết dùng tay che phần đầu lại...để lưng cho tụi nó đấm, đá

- Dừng lại...-Tiếng thằng N chạy lại xô bọn kia ra....

- Các anh cần 300 ngàn chứ gì...đây...300 ngàn đây cầm đi- thằng N vừa nói vừa đưa cho thằng cầm đầu

Lúc đó mình chỉ nghe được vậy...rồi ngất đi.
 
Mình tỉnh lại thấy mình đang nằm trên giường của Linh, Linh đang ở đó nhìn mình…

- Anh tỉnh rồi hả - Linh ân cần hỏi mình

- Chuyện gì đã xảy ra …? –Mình khẽ hỏi vết thương lúc này trên người mình đau quá…cả hai vai và lưng nhức không chịu nổi…mình gượng dc một lúc rồi ho …cảm giác như lồng ngực vỡ tung ra…mình ngả người ra phía trước

- Anh…Anh có sao không – Linh hốt hoảng đỡ người mình

Khẽ nhói trong người, nhăn mặt mình bảo:

- Anh không sao…hì hì-mình cười cho L an tâm

Nói rồi Linh đỡ mình nằm xuống rồi bước ra ngoài bưng tô cháo vào cho mình

- Anh ngồi dậy ăn chút nè…Coi chừng nóng nghen – Linh nhỏ nhẹ nói như khuyên "yêu"mình

- ừ…Mình gượng dậy, 2 tay vừa đưa tới tô cháo Linh khẽ rụt tô cháo lại

- Ơ…sao kỳ vậy

- Không…anh đang bị đau, để em đút cho – Linh nhõng nhẽo

- không đc…kỳ lắm

- Không…em muốn đút cho anh cơ – Linh lém lỉnh

mình cũng khoái lắm nhưng tỏ vẻ kỳ…nhưng cũng ngồi cho Linh đút ăn

- Măm Măm nào… - Linh cười, nụ cười đó như tỏa nắng, nó có thể xoa dịu cho những vết đau trên cơ thể này…lúc này thấy yêu em quá…Chỉ muốn ôm em vào lòng và bảo:



- Hãy để anh chăm sóc và bảo vệ em suốt quãng đời này… (khúc này mình lan man quá, vì đây cũng là lần cuối mình và Linh thân thiết như vậy)

Nhưng chắc có lẽ không kịp rồi…tại sao vậy Linh??? tại sao??? Em lại tự tiện quyết định 1 mình mà không nói cho anh biết…tại sao?????????? Chẳng lẽ em muốn lần cuối ta bên nhau, em không muốn anh phải lo lắng cho em sao? tại sao em cứ cố gắng tỏ ra mình mạnh mẽ, tại sao? (vừa gõ bàn phím vừa ngăn đi nhưng vị mặn trên môi…cảm thấy chát và đắng quá, có lẽ mình đang nuốt đi quá khứ, 1 quá khứ quá cay đắng chăng?)

- Hihi…hết rồi, ngoan quá- Linh vừa cười vừa khen mình

Lúc đó thấy Linh vui vẻ sau những việc đã qua mình cũng an tâm lắm, cứ sợ Linh buồn, nhưng bây giờ nhìn Linh cười tươi như vậy …mình chẳng 1 chút lo lắng nữa, lúc đó mình nghĩ chắc mọi việc đã thu xếp ổn …hì

Hôm đó N đưa mình về…Linh nhìn mình một cách âu yếm, như chẳng muốn rời xa…ánh mắt đó….!!! (ai có thể giải thích cái ánh mắt đó cho mình được không? sau khi nghe hết chuyện) đến giờ mình vẫn muốn biết ánh mắt đó mong muốn điều gì ở mình???

Mình nằm dưỡng bệnh ở nhà gần 2 tuần...người cũng dần khỏe lại, chỉ việc lúc đầu về nghe mẹ cằn nhằn chuyện gì xảy ra…thằng N cứ gãi đầu gãi tai bảo lỗi tại nó đi xe không cẩn thận…cái thằng chết bầm, cứu tao xong rồi lại nhận lỗi à?



Mình tới nhà Linh để gặp lại Linh sẵn tiện vào thăm ba Linh….lúc đó không hiểu sao mẹ L lại nhìn mình ái ngại? nói rồi mẹ L kêu mình lại rồi trả tiền hôm bữa cho mình

- Không đc… - mình nói, bác còn đang kẹt tiền chừng nào có tiền bác trả con cũng dc mà

- Nợ bác trả hết rồi con ạ…đây là tiền của con, con giữ đi…không là bác không còn mặt mũi mà nhìn con đó – Mẹ Linh nói

Mình ái ngại cầm tiền vào thăm bác trai…bác trai nằm đó, nhìn mình, hai bác cháu trò chuyện một hồi…cứ nói về chuyện tương lai sau này của mình và Linh sẽ làm gì sau khi cưới…hehe, bác trai cứ làm con khoái…một lát sau thì Linh về, mình cười tươi khi nhìn thấy Linh

- Linh đi làm về rồi hả?

Mặt Linh lạnh băng nhìn mình không nói không rằng kêu mình ra ngoài có chuyện quan trọng nói với mình …mình bước theo sau Linh ra ngoài

- Anh N không nói lại với anh à?

- Nói chuyện gì em? – mình ngơ ngác hỏi

- Thôi…dc rồi, sẵn tiện anh ở đây em nói luôn…mình…chia…tay…đi – Linh nói
- Cái gì? sao lại chia tay

Linh thay đổi cách xưng hô với mình…

- Tôi chẳng còn tình cảm với anh nữa- lúc này L đứng quay lưng về phía mình…

- Tại sao?

- Tôi đã có bạn trai mới rồi…mong anh hiểu- nói rồi L bước đi vội vào trong nhà

- Không…anh không hiểu, anh đã làm gì sai chứ??? – Mình nói, tiếng nói như lạc vào hư không, chẳng còn 1 chút sức lực…Cố gắng đưa tay giữ Linh lại nhưng Linh lại càng rời xa mình…
 
Mình đứng ngây ra đó trước cổng nhà của Linh, tôi không hiểu mình đã làm gì sai??? Tại sao đang hạnh phúc lại chia tay được chứ…không, chắc là nằm mơ rồi, mình đưa tay lên nhéo vào má, vào cánh tay.

- Đây là sự thật sao? – Mình vẫn còn thảng thốt

Mình muốn bước chân vào căn nhà của Linh để hỏi cho ra nhẽ…nhưng không, có một cái gì đó vô hình ngăn mình lại, đổi hướng bước chân đi sang nhà thằng N…Mình gọi cửa kêu N ra nói chuyện, ra gặp mình mà thằng N cứ nhìn với ánh mắt thăm dò điều gì đó

- Tao biết mọi chuyện rồi, đừng giấu tao nữa – Mình nói

- Sao? mày biết chuyện gì???

- Linh muốn chia tay tao phải không? –Tôi cất lời

Nó khẽ cúi đầu xuống, gật nhẹ

- Tại sao mày không nói cho tao biết? hả - Tôi ghì lấy nó

Nó vẫn đứng đó một hồi lâu, rồi khẽ gạt 2 tay mình ra

- Mày nhìn lại mày đi…-Nó chậm rãi nói

Mình chen ngang vào câu nói

- Tao sao? tao làm gì chứ? –Tôi quát

- Tại mày nghèo…tại mày không đủ sức bảo vệ Linh – N tức giận xô tôi té xuống nền nhà

Những câu nói của thằng N như những nhát dao cứa vào trái tim đang rỉ máu...đau quá, ngay cả thằng bạn cũng không ủng hộ mình, cũng đang quay lưng lại….Tại sao mọi việc thay đổi nhanh đến như vậy, chỉ mới hơn 1 tuần trôi qua mà?

Lê bước chân đi trên từng con hẻm nhỏ, mình lại dừng trước nhà của Linh…nhìn vào đó, những ngày tháng yêu thương sao qua nhanh thế, có phải đó chỉ là giấc mơ đi qua, hay em đến với anh nhẹ như làn gió rồi cũng vội đi? Sau đó là những tháng ngày mình chìm đắm trong men rượu, uống đi, uống đi…giọng nói đó cứ văng vẳng trong đầu suốt nhiều ngày…Từ sáng đến tối, cứ tỉnh là tôi uống, hết rủ thằng này đến thằng khác, mình không muốn tỉnh, không muốn…Lúc đấy mình chỉ muốn say, say để quên đi hết, say để rồi trong giấc mơ những ngày tháng cũ vui vẻ bên nhau lại quay về…

- Linh, Linh…Anh yêu em thật mà, tại sao hả...tại sao???
 
Những ngày tết trôi qua cứ thế, cứ lặng lẽ…đối với mình tết năm ấy chẳng có gì đặc sắc đáng quan tâm hơn là rượu…Mùng 1 tết thì mình ở nhà cho ba mẹ vui lòng, mùng 2 tết thì đi về quê ông bà chúc tết…bắt đầu từ mùng 3 mình cứ thế mà say xỉn quên cả trời đất…Haha, uống đi, uống đi anh bạn, uống nhiều lên...Tết? năm đó mùa xuân có nở? không…đối với mình lúc đó mùa xuân đang tàn…cảm nhận cuộc đời chẳng khác gì ngoài chữ hận : Em là con người bội bạc…đồ bội bạc…gì chứ? yêu nhau mãi anh nhé…nắm tay em đi…anh là đồ ngốc…anh không được chọc em, anh là đồ đáng ghét…lêu lêu…

Tại sao??? tại sao??? giọng nói đó cứ văng vẳng trong đầu, Im đi, im hết đi…dừng lại đi… Aaaaaaaaaa

Đau lắm em biết không hả Linh? Tôi khóc…khóc trong cơn say…lần cuối cùng tôi được say….

Sau tết là lúc tôi quyết định phải làm lại cuộc đời…vâng, phải làm lại cuộc đời…Tôi bước lên chiếc xe tải trên chuyến xe đường dài…Tạm biệt Linh, anh cần rời xa nơi này…Em giữ gìn sức khỏe…Anh đi đây

Cứ thế những tháng ngày rong ruổi trên chiếc xe tải…

HƠN 2 THÁNG SAU…

Tôi vẫn cứ đi…cứ đi, trên chiếc xe tải ấy…những chuyến hàng thôi thúc tôi đi, những con đường QL 1A nối dài từ Bắc đến Nam, thời gian trôi nhanh quá…Linh nhỉ? mới đây thôi mà…Đang suy nghĩ mông lung trên chiếc xe tải đang đi lấy hàng…bỗng ĐT tôi đổ chuông

- Alô, T nghe

- Mày hả T? tao cần gặp mày gấp lắm…tao có chuyện cần nói với mày...- giọng thằng N bên kia ĐT

- Chuyện gì nữa? – Tôi đáp một cách thờ ơ

- Nếu mày còn xem tao là anh em thì gặp tao liền được không? – giọng thằng N nói cứng lại

- Ngày mai gặp, Tao đang đi xe…vậy nha – Tôi đáp rồi tắt máy



Có chuyện gì mà nó cần gặp mình gấp vậy chứ? Tôi suy nghĩ một hồi rồi thoáng nghĩ đến Linh…chẳng lẽ nó muốn nói mình Linh chuẩn bị lên xe hoa sao? không nhanh vậy chứ…hừ - Lúc đó tâm trạng mình như 1 thằng điên, mình nhìn đời toàn màu xám

Chiều hôm ấy bác tài chỉ đưa tôi được đến bến xe công ty…tôi đón xe ôm lặng lẽ quay trở về nhà…Cảm giác quay về căn nhà sao mà ấm thế, ngả lưng trên chiếc giường, thiếp đi….Mệt quá rồi…

Tỉnh dây trên chiếc giường, mệt mỏi, cô đơn cùng với đó là số tiền hơn 8 triệu tôi kiếm được...trong buổi sáng hôm ấy mình làm mọi việc đều có vẻ gấp gáp, đánh răng, rửa mặt, mặc quần áo, trong vô thức tôi lại tự mình lấy xe chạy đến nhà thằng N…có lẽ vì muốn biết L giờ sống ra sao??? Tôi đổ xe trước cổng nhà thằng N, gọi cửa…nó bước ra

- Mày còn yêu Linh không – N hỏi

- Sao mày hỏi vậy??? –Tôi đáp

- Linh bị người ta dụ bán sang TQ rồi, mày biết không hả? – Nó gằn giọng ôm chầm lấy tôi

Nghe đến đó đầu óc tôi choáng váng, nhưng vẫn cố tỏ ra vẻ lạnh lùng của 1 thằng con trai

- Vậy thì sao? có liên quan đến tao à? Anh giám đốc đâu? – Tôi dạt tay nó ra rồi nói giọng khinh bỉ



"Bốp" Thằng N tự nhiên lao đến đấm cho mình một phát làm mình choáng váng té lăn ra đất

- Thằng chó, mày nói vậy mà nghe được hả? –Nó quát lớn

Trong ánh mắt của thằng N tôi cảm nhận được nó đang rất tức giận, hừ…Mày cũng hùa theo Linh chê tao, ruồng bỏ tao, vậy mà giờ lại nói chuyện này với tao sao?- Tôi nghĩ thầm

- Vậy thì sao? sau những gì Linh đã đối xử với tao? –Tôi vẫn ngồi đó, giọng trách móc

- Linh đối xử với mày sao? –Nó hất hàm hỏi ngược
- Tham giàu sang phú quý, bỏ rơi tao…tao nè, tao nghèo…thấy không, tao nghèo…sao bằng được anh giám đốc kia- Tôi trách móc tiếp

- Mày có im đi không – N quát to

- Thế rốt cục mày muốn sao hả? – Tôi đã chịu hết nổi rồi, tôi cũng quát lớn

- Mày có biết tại sao Linh bỏ mày không hả? – Nó gằn giọng, nói trong nước mắt của một thằng con trai)

Thoáng nhìn thấy thằng N khóc, trong lòng tôi rối bời, thật sự không biết thằng N đang suy nghĩ gì

- Tại sao? mày nói đi – Tôi đáp

- Là vì mày đó – nó lại quát tôi tiếp

- Vì tao à? vì tao nghèo phải không – tôi hỏi 1 cách lạnh lùng nhất có thể

- Mày còn nhớ vụ mày đấm thằng Tư "Thẹo" không? (xin phép đổi tên giang hồ này nhé, mình không muốn đụng chạm đến thằng này nữa, lại phiền phức)

- Thì sao? –Tôi hỏi

…….

Quay trở về hôm quán cháo vịt bị bọn giang hồ đòi tiền…mình nằm đó trên sàn nhà, những cú đạp, cú đấm giáng về phía mình …
- Các anh, xin các anh đừng đánh nữa mà … -Linh khóc nấc kéo tay bọn giang hồ

Thằng N đứng đó, cầm 300k đưa cho thằng đại ca…

- Tiền đây…mấy anh đừng đánh nữa – N tha thiết

N vừa cất lời xong bị thằng đại ca đẩy té nhào xuống đất

- Đ*m mày, mày thấy cái gì trên mặt tao không – thằng đại ca quát

Thằng đại ca vừa nói vừa chỉ vết bầm trên mắt do mình gây ra…

- Vậy anh muốn bao nhiêu? – thằng N lồm cồm bò dậy hỏi

- 3 triệu tiền cho tao đi khám bệnh – Thằng đại ca cười đểu

- Cái gì – Thằng N hỏi

- Sao? Không có tiền hả?Vậy đánh nó tiếp cho tao – Vừa nói tên đại ca vừa chỉ tay về phía tôi

Lúc đó tôi ngất đi, nên bị đấm đá không biết chuyện gì xảy ra nữa…L chạy tới ôm lấy chân thằng đại ca xin tha cho tôi, nhưng bị thằng đại ca đạp ra

- Em sẽ trả…em sẽ trả…mấy anh đừng đánh nữa – Linh khóc nghẹn xua tay kêu mấy tên côn đồ dừng tay lại
- Hừ…cô em không đùa chứ, tiền mẹ cô vẫn còn nợ chúng tôi chưa trả đủ…vậy cô tính chừng nào trả hả???

- Anh cho em xin hạn 2 tuần nữa…em sẽ trả lẫn tiền gốc lẫn tiền lời – Linh vừa nói vừa khóc nghẹn

- Nè…nói là giữ lời đó, tụi anh không có vụ hứa suông đâu nha em – Nghe đến tiền thằng đại ca nói giọng ngọt trở lại

- Dạ…-L nói trong nước mắt

- Đi tụi bây, ở đây lâu 1 hồi CA xã lại vào – thằng đại ca quát

********

Cám ơn các bạn đã đi cùng mình trong khoảng thời gian qua

Các bạn có tin vào phép màu trên Voz không? mình thì tin, bác Voz đó đã send FB rồi sđt của bác ấy cho mình, rồi khi 2 người nói chuyện, biết được hoàn cảnh của Linh, bác ấy rất thông cảm và đồng ý sẽ chuộc cô ấy về... 2 người họ hiện giờ sống rất hạnh phúc, chuẩn bị đi đến kết hôn, cám ơn bác đã chấp nhận quá khứ đó, bác cũng hứa sẽ giữ bí mật chuyện mình kể lên Voz, và ngược lại, mình cũng sẽ giữ bí mật cho bác ấy cũng xin lỗi mọi người mình không thể tiến tới với Linh được vì mẹ mình là người rất cổ hủ, và có lẽ trong xóm chuyện cô ấy bị bán sang TQ làm gái, cũng là cái rào cản lớn định kiến trong gia đình mình... Con cũng xin lỗi với bác trai, trước khi bác bệnh mất, bác có nhờ con phải yêu thương và chăm sóc thay cho bác nhưng bác yên tâm, hiện Linh đã có người khác yêu cô ấy nhiều hơn con rồi nên bác yên nghỉ nhé...
Về phần mình hiện tại, mình đã thông thạo việc lái xe tải và mỗi ngày vẫn bôn ba trên các nẻo đường có lẽ...sẽ rất lâu nữa...để mình có thể...

Yêu ai lại lần nữa được không?
 
Back
Bên trên Bottom