Tai tôi như ù đi khi nghe thằng N bạn thân gần nhà người yêu tôi thông báo một thông tin mà tôi không muốn nghe "Bạn gái mày làm gái". Mọi người sẽ trách mình tại sao để người yêu mình đi làm gái phải không? thực ra mình và cô ấy đã chia tay nhau được 5 tháng rồi và 2 tháng trước là những sóng gió để mình giúp cô ấy trở về cuộc sống...nhưng mà cuộc đời lại không cho con người ta sự lựa chọn để được sống trên cuộc đời này.
4 năm về trước:
Kỷ niệm về em: một người con gái thông minh và xinh đẹp, anh rất thích nhìn em búi tóc đuôi ngựa ở trên đầu...nhìn em như thế thật xinh, và đó cũng là ấn tượng ban đầu anh gặp em, em không giàu có, thâm chí nhà em còn mắc nợ người ta số tiền lớn, chúng ta vẫn thường an ủi nhau, em sẽ cố gắng học để sau này có tiền sẽ phụ giúp gia đình...đó là những ước mơ màu hồng khi chúng ta quen nhau khi em còn là một người học sinh học lớp 8, để rồi sau này khi va cham thực tế quá nhiều chúng ta lại biết giấc mơ của đời người ít nhiều sẽ không thành hiện thực...ước mơ của anh và em cũng vậy...ngày nghe em báo tin đậu vào trường học sinh giỏi của tỉnh...anh đã rất mừng cho em, nhưng rồi vài ngày sau đó...là những giọt nước mắt em rơi trên vai anh...em đã khóc...em đã bảo sẽ phải nghỉ học vì gia đình em không đủ tiền để tiếp tục cho em đi học, lòng anh nặng trĩu đi...tại sao số phận con người để 2 chúng ta gặp nhau...rồi trớ trêu thay nó buộc chúng ta phải xa nhau.
Anh xin lỗi em vì anh không đủ kinh tế để lo cho em...để rồi chuyện tình hơn 4 năm của chúng mình phải tan vỡ...em biết không??? lúc em xa anh để theo ""thằng giám đốc" để cho em được suиɠ sướиɠ...anh buồn rất nhiều...khóc rất nhiều...những ngày tháng đó anh tìm rượu để giải sầu, cảm ơn những thằng bạn đã bên mình, chửi mình, khuyên mình để mình bớt buồn phiền...nhưng mà anh không trách em, anh chỉ trách mình không giàu như "thằng giám đốc".
-----------
Linh (tên người con gái ấy )
Biên hòa...ngày...tháng...năm 2009, 10h khuya
Tiếng bước chân người chạy...tiếng kêu bắt giữ người...hỗn độn...những hình ảnh ấy lùa về...Linh đứng đấy thảng thốt và kêu người giúp đỡ...
- Tên kia đứng lại - nghe tiếng thằng bạn chạy dí theo thằng ôn trẻ trâu nào đấy
Đang trên đường đi dạo về với mấy thằng bạn phá làng phá xóm, mình quay qua nhìn thấy cảnh đấy...Mình liền co giò chạy đến quật ngã thằng trẻ trâu đấy...ầm...tiếng người em đè lên người nó và giữ nó lại, khi thằng bạn đến gần nó túm tóc thằng đấy tán cho vài bạt rồi bảo :
- Ăn xong chạy hả mày? ĐM mày nó đánh tới tấp thằng đấy..thì từ xa L chạy tới và can thằng bạn ra (thì ra thằng này đi nhậu rồi cả bọn tản nhau ra chạy..túm đầu được thằng ôn này)
Thằng N quay qua cảm ơn và rủ cả đám sang quán nhậu nhà L uống tí bia gọi là chiến hữu...lúc đấy mình thoáng nhìn thấy ánh mắt của L đang chăm chú nhìn mình (sơ lược về mình: sn 91 bỏ học từ năm lớp 9...đang ở nhà ăn bám gia đình lâu lâu lại đi làm lơ xe đi đường dài kiếm tiền đi chơi...mình cao 1m78 hồi nhỏ có học võ được đai đen 1 đẳng rồi nghỉ học) mình thoáng sững lại...em xinh quá, sao bấy lâu nay mình không biết trong xóm mình có nhỏ xinh thế nhỉ???
- Anh nhìn gì thế ??? - bất chợt L lên tiếng
Nghe thế tôi thoáng ngượng và quay sang đám bạn buôn dưa lê...thằng N ngồi kế bên tôi khẽ đẩy vai
- Sao, thích cái L rồi phải không? chịu không nói tao làm mai cho - nó cười gian vậy nè
Thằng N là bạn chí cốt của mình...vào sanh ra tử hồi học lớp 8 mình và thằng N cùng đám bạn đánh đông dẹp tây...thằng N thì tính tình tốt bụng, thẳng thắn nên thấy chuyện bất bình thường ra tay can thiệp...cũng vì thế mà mình mấy lần gặp sự cố vì thằng này...chẳng hạn như người ta yêu nhau thằng kia tát con này trước cổng trường...cả đám đang ngồi uống nước mía, thằng N thấy thế lao ra túm cổ áo thằng vừa tát con người yêu lên mà gằng giọng
- Mày có phải con trai không
- Chuyện của tao...cần đéo gì mày xen vào!!!
Bốp...thằng N lao vào đấm thằng đấy thằng kia cũng bật lại...thấy thế mình chạy tới phang cho thằng ôn kia vài cái ghế vào đầu (xin lỗi các thím ! thời đó trẻ trâu quá ) rôi sao đó cả đám bạn ùa tới...thằng kia thấy đông bỏ chạy để lại con nhỏ bạn gái...lúc này N nó tỏ ra lịch thiệp quay sang hỏi nhỏ đó :
- Em có sao không ??? sao phải đi quen cái loại người như nó!!!
con nhỏ đó không nói không rằng liếc thằng N cái rồi bỏ đi khiến thằng N tỏ ra ngơ ngác không hiểu gì hết và cũng vì ngày hôm đó thằng bợm nhậu ăn uống xong bỏ chạy, nhà gần nhà L nên nghe hô nó phóng ra giúp đỡ và gặp bọn mình
Quay lại bàn nhậu...thằng N là thằng tui tin tưởng nhất nên khẽ nói nhỏ vào tai nó
- ừh, giúp tao đi, tao hứa sẽ không quên ơn mày
.......
Thế là từ ngày hôm đó...tui có thói quen hay sang nhà L ăn ""cháo đêm"" vì nhà em bán cháo vịt + gỏi vịt và có phục vụ nhậu
........
- Anh thích em hả ??? -L nhìn tui đưa đôi mắt dò xét
trời...hỏi bất ngờ quá, trước giờ có biết cua gái là gì đâu? không biết vì sao ngại quá thốt lên câu giờ nghĩ lại thấy chả lãng mạn gì!
- ừh...
Rồi em quay đi nở nụ cười khẽ với tui...ơ, vây là sao???
........
Phù...vừa ăn xong tô cháo vịt của L múc cho sao mà no quá...sao mà em bỏ thịt nhiều thế...thịt dính vào hết cả răng lúc tính tiền cũng ngại lắm ạ...gái tính em có 10k...thấy ngại ngại sao ấy... đang trên đường về...bốp...
- Đệt...thằng chó nào đánh tao
Quay ra đằng sau có 4 thằng mặt hình sự thì ra là thằng chó Bình Ghẻ...nó thích L nhưng mà L phớt lờ nó....nay nghe tin em mon men dạo này tới gần L nó kêu người đánh dằn mặt
- Mày làm gì vậy - tui hất hàm hỏi thằng Bình
- Mày cút, tao không muốn thấy mày béng mảng lại gần L
- Mày làm chó gì có quyền ra lệnh cho tao? (lúc đó học võ tự tin vãi ra)
Đệt...nó phang tiếp...em né người sang đạp cho nó 1 phát...bốp...bỏ mẹ rồi...nó phang cái cây ngay ống quyển mình...đau bỏ mẹnằm vật ra đất bị cả đám bu vào đánh tới tấp...
- Trời đất ơi... mày đi đâu về mà người đất không vậy...rồi sao cái mặt mày nó bị sưng lên vậy nè - mẹ tôi thét vào tai tui khi thấy tui lê bước chân về nhà
Cắm đầu đi thẳng lên phòng...aaa...gỡ cái áo ra bên trong rướm máu rồi...cái bọn chó...thù này không trả tao không kua L nữa , thế là ngày hôm sau tui lại tiếp tục chai mặt không sợ thằng Bình...tiếp tục lên quán cháo vịt ngồi ăn cháo và thưởng thức các miếng thịt mẹ ơi...sao nghe lưng mình lạnh thế...quay ra sau thấy L đang nhìn mình
- Hôm qua anh làm gì mà cái mặt sưng lên vậy
- à...hôm qua anh bất cẩn vấp té...
rồi tiếp tục cắm đầu ăn...L nhìn em chút rồi đi vào trong nhà...lấy ra chai rượu thuốc gì ấy...mùi cũng thơm lắm, giờ nhớ lại em vẫn thích cái mùi rượu đó...L đưa cho em kêu em về xức... cảm động quá em bảo
- ừh...cảm ơn em nghen!!!
- Lần sau đi đâu anh cũng cẩn thận một chút kẻo người nhà lo
- ừh-em gãi gãi đầu cười cầu tài
sặc...quay qua bên tay trái thấy thằng Bình đang ngồi trong góc quán đưa ánh mắt sấm sét về phía mình , chết rồi...anh hùng chết vì mỹ nhân y như rằng em vừa tính tiền ra khỏi quán là tụi thằng Bình đi theo sau lưng...em chạy thật nhanh về phía nhà mình...éc... 2 thằng nào đứng chặn đường mẹ nó rồi... tiếng chân chạy sau lưng... rồi xong...xác định con mẹ nó rồi
- Mày cũng lỳ quá ha - giọng thằng Bình nghênh ngang đang đi từ phía sau lưng
trời... lúc này mình mẩy ê ẩm...chẳng lẽ mình phải quỳ xuống lạy bọn nó tha mạng...bảo rằng ""tao thích ăn món cháo chứ không phải thích ăn người""
- Đánh nó tụi bây - giọng thằng Bình la lớn
lúc đó em hoảng quá thủ thế võ...chuẩn bị lâm trận vì thấy tụi nó không có mang theo gậy...ây dà...học võ Takedo mà toàn đá với thủ tay...đá đá đá...tụi nó né nắm tay đấm cho mình một phát đau điếng người, cũng do ngày hôm qua người còn ê ẩm nên không còn sức lực...đang chống cự yếu ớt thì vì cứu nhân của đời em xuất hiện N ơi tao yêu mày nhiều lắm..thằng N cùng 2 thằng bạn nó lao vào đấm tụi thằng Bình...phải vậy chứ người anh em ...xông lên...sau khi tụi thằng Bình bỏ chạy...em mới quay sang hỏi thằng N
- Ủa sao mày biết tao gặp nạn mà tới cứu hay vậy
- Ui anh em có thần giao cách cảm tao cảm nhận được mày đang nguy hại nên tao chột dạ...
- Thiệt hả
- Tao đùa đấy...mày vừa rời khỏi quán...thấy tụi thằng Bình đi theo mày...cái L nghi rồi nên chạy sang nhà tao kêu tao xem mày có chuyện gì không...y như rằng...
Trời...không ngờ L lại là người cứu mạng của mình...thật sự lúc đó mình rất là xúc động...không ngờ L lại đoán ra được tình huống này
Em sẽ post tiếp các phần sau..chuyện thật đời em...nhắc lại chỉ vì em muốn quay lại kỷ niệm ngày xưa...người con gái em yêu rất nhiều, rất nhiều, cảm ơn những thằng bạn...sẽ mãi yêu em trong quá khứ L...
4 năm về trước:
Kỷ niệm về em: một người con gái thông minh và xinh đẹp, anh rất thích nhìn em búi tóc đuôi ngựa ở trên đầu...nhìn em như thế thật xinh, và đó cũng là ấn tượng ban đầu anh gặp em, em không giàu có, thâm chí nhà em còn mắc nợ người ta số tiền lớn, chúng ta vẫn thường an ủi nhau, em sẽ cố gắng học để sau này có tiền sẽ phụ giúp gia đình...đó là những ước mơ màu hồng khi chúng ta quen nhau khi em còn là một người học sinh học lớp 8, để rồi sau này khi va cham thực tế quá nhiều chúng ta lại biết giấc mơ của đời người ít nhiều sẽ không thành hiện thực...ước mơ của anh và em cũng vậy...ngày nghe em báo tin đậu vào trường học sinh giỏi của tỉnh...anh đã rất mừng cho em, nhưng rồi vài ngày sau đó...là những giọt nước mắt em rơi trên vai anh...em đã khóc...em đã bảo sẽ phải nghỉ học vì gia đình em không đủ tiền để tiếp tục cho em đi học, lòng anh nặng trĩu đi...tại sao số phận con người để 2 chúng ta gặp nhau...rồi trớ trêu thay nó buộc chúng ta phải xa nhau.
Anh xin lỗi em vì anh không đủ kinh tế để lo cho em...để rồi chuyện tình hơn 4 năm của chúng mình phải tan vỡ...em biết không??? lúc em xa anh để theo ""thằng giám đốc" để cho em được suиɠ sướиɠ...anh buồn rất nhiều...khóc rất nhiều...những ngày tháng đó anh tìm rượu để giải sầu, cảm ơn những thằng bạn đã bên mình, chửi mình, khuyên mình để mình bớt buồn phiền...nhưng mà anh không trách em, anh chỉ trách mình không giàu như "thằng giám đốc".
-----------
Linh (tên người con gái ấy )
Biên hòa...ngày...tháng...năm 2009, 10h khuya
Tiếng bước chân người chạy...tiếng kêu bắt giữ người...hỗn độn...những hình ảnh ấy lùa về...Linh đứng đấy thảng thốt và kêu người giúp đỡ...
- Tên kia đứng lại - nghe tiếng thằng bạn chạy dí theo thằng ôn trẻ trâu nào đấy
Đang trên đường đi dạo về với mấy thằng bạn phá làng phá xóm, mình quay qua nhìn thấy cảnh đấy...Mình liền co giò chạy đến quật ngã thằng trẻ trâu đấy...ầm...tiếng người em đè lên người nó và giữ nó lại, khi thằng bạn đến gần nó túm tóc thằng đấy tán cho vài bạt rồi bảo :
- Ăn xong chạy hả mày? ĐM mày nó đánh tới tấp thằng đấy..thì từ xa L chạy tới và can thằng bạn ra (thì ra thằng này đi nhậu rồi cả bọn tản nhau ra chạy..túm đầu được thằng ôn này)
Thằng N quay qua cảm ơn và rủ cả đám sang quán nhậu nhà L uống tí bia gọi là chiến hữu...lúc đấy mình thoáng nhìn thấy ánh mắt của L đang chăm chú nhìn mình (sơ lược về mình: sn 91 bỏ học từ năm lớp 9...đang ở nhà ăn bám gia đình lâu lâu lại đi làm lơ xe đi đường dài kiếm tiền đi chơi...mình cao 1m78 hồi nhỏ có học võ được đai đen 1 đẳng rồi nghỉ học) mình thoáng sững lại...em xinh quá, sao bấy lâu nay mình không biết trong xóm mình có nhỏ xinh thế nhỉ???
- Anh nhìn gì thế ??? - bất chợt L lên tiếng
Nghe thế tôi thoáng ngượng và quay sang đám bạn buôn dưa lê...thằng N ngồi kế bên tôi khẽ đẩy vai
- Sao, thích cái L rồi phải không? chịu không nói tao làm mai cho - nó cười gian vậy nè
Thằng N là bạn chí cốt của mình...vào sanh ra tử hồi học lớp 8 mình và thằng N cùng đám bạn đánh đông dẹp tây...thằng N thì tính tình tốt bụng, thẳng thắn nên thấy chuyện bất bình thường ra tay can thiệp...cũng vì thế mà mình mấy lần gặp sự cố vì thằng này...chẳng hạn như người ta yêu nhau thằng kia tát con này trước cổng trường...cả đám đang ngồi uống nước mía, thằng N thấy thế lao ra túm cổ áo thằng vừa tát con người yêu lên mà gằng giọng
- Mày có phải con trai không
- Chuyện của tao...cần đéo gì mày xen vào!!!
Bốp...thằng N lao vào đấm thằng đấy thằng kia cũng bật lại...thấy thế mình chạy tới phang cho thằng ôn kia vài cái ghế vào đầu (xin lỗi các thím ! thời đó trẻ trâu quá ) rôi sao đó cả đám bạn ùa tới...thằng kia thấy đông bỏ chạy để lại con nhỏ bạn gái...lúc này N nó tỏ ra lịch thiệp quay sang hỏi nhỏ đó :
- Em có sao không ??? sao phải đi quen cái loại người như nó!!!
con nhỏ đó không nói không rằng liếc thằng N cái rồi bỏ đi khiến thằng N tỏ ra ngơ ngác không hiểu gì hết và cũng vì ngày hôm đó thằng bợm nhậu ăn uống xong bỏ chạy, nhà gần nhà L nên nghe hô nó phóng ra giúp đỡ và gặp bọn mình
Quay lại bàn nhậu...thằng N là thằng tui tin tưởng nhất nên khẽ nói nhỏ vào tai nó
- ừh, giúp tao đi, tao hứa sẽ không quên ơn mày
.......
Thế là từ ngày hôm đó...tui có thói quen hay sang nhà L ăn ""cháo đêm"" vì nhà em bán cháo vịt + gỏi vịt và có phục vụ nhậu
........
- Anh thích em hả ??? -L nhìn tui đưa đôi mắt dò xét
trời...hỏi bất ngờ quá, trước giờ có biết cua gái là gì đâu? không biết vì sao ngại quá thốt lên câu giờ nghĩ lại thấy chả lãng mạn gì!
- ừh...
Rồi em quay đi nở nụ cười khẽ với tui...ơ, vây là sao???
........
Phù...vừa ăn xong tô cháo vịt của L múc cho sao mà no quá...sao mà em bỏ thịt nhiều thế...thịt dính vào hết cả răng lúc tính tiền cũng ngại lắm ạ...gái tính em có 10k...thấy ngại ngại sao ấy... đang trên đường về...bốp...
- Đệt...thằng chó nào đánh tao
Quay ra đằng sau có 4 thằng mặt hình sự thì ra là thằng chó Bình Ghẻ...nó thích L nhưng mà L phớt lờ nó....nay nghe tin em mon men dạo này tới gần L nó kêu người đánh dằn mặt
- Mày làm gì vậy - tui hất hàm hỏi thằng Bình
- Mày cút, tao không muốn thấy mày béng mảng lại gần L
- Mày làm chó gì có quyền ra lệnh cho tao? (lúc đó học võ tự tin vãi ra)
Đệt...nó phang tiếp...em né người sang đạp cho nó 1 phát...bốp...bỏ mẹ rồi...nó phang cái cây ngay ống quyển mình...đau bỏ mẹnằm vật ra đất bị cả đám bu vào đánh tới tấp...
- Trời đất ơi... mày đi đâu về mà người đất không vậy...rồi sao cái mặt mày nó bị sưng lên vậy nè - mẹ tôi thét vào tai tui khi thấy tui lê bước chân về nhà
Cắm đầu đi thẳng lên phòng...aaa...gỡ cái áo ra bên trong rướm máu rồi...cái bọn chó...thù này không trả tao không kua L nữa , thế là ngày hôm sau tui lại tiếp tục chai mặt không sợ thằng Bình...tiếp tục lên quán cháo vịt ngồi ăn cháo và thưởng thức các miếng thịt mẹ ơi...sao nghe lưng mình lạnh thế...quay ra sau thấy L đang nhìn mình
- Hôm qua anh làm gì mà cái mặt sưng lên vậy
- à...hôm qua anh bất cẩn vấp té...
rồi tiếp tục cắm đầu ăn...L nhìn em chút rồi đi vào trong nhà...lấy ra chai rượu thuốc gì ấy...mùi cũng thơm lắm, giờ nhớ lại em vẫn thích cái mùi rượu đó...L đưa cho em kêu em về xức... cảm động quá em bảo
- ừh...cảm ơn em nghen!!!
- Lần sau đi đâu anh cũng cẩn thận một chút kẻo người nhà lo
- ừh-em gãi gãi đầu cười cầu tài
sặc...quay qua bên tay trái thấy thằng Bình đang ngồi trong góc quán đưa ánh mắt sấm sét về phía mình , chết rồi...anh hùng chết vì mỹ nhân y như rằng em vừa tính tiền ra khỏi quán là tụi thằng Bình đi theo sau lưng...em chạy thật nhanh về phía nhà mình...éc... 2 thằng nào đứng chặn đường mẹ nó rồi... tiếng chân chạy sau lưng... rồi xong...xác định con mẹ nó rồi
- Mày cũng lỳ quá ha - giọng thằng Bình nghênh ngang đang đi từ phía sau lưng
trời... lúc này mình mẩy ê ẩm...chẳng lẽ mình phải quỳ xuống lạy bọn nó tha mạng...bảo rằng ""tao thích ăn món cháo chứ không phải thích ăn người""
- Đánh nó tụi bây - giọng thằng Bình la lớn
lúc đó em hoảng quá thủ thế võ...chuẩn bị lâm trận vì thấy tụi nó không có mang theo gậy...ây dà...học võ Takedo mà toàn đá với thủ tay...đá đá đá...tụi nó né nắm tay đấm cho mình một phát đau điếng người, cũng do ngày hôm qua người còn ê ẩm nên không còn sức lực...đang chống cự yếu ớt thì vì cứu nhân của đời em xuất hiện N ơi tao yêu mày nhiều lắm..thằng N cùng 2 thằng bạn nó lao vào đấm tụi thằng Bình...phải vậy chứ người anh em ...xông lên...sau khi tụi thằng Bình bỏ chạy...em mới quay sang hỏi thằng N
- Ủa sao mày biết tao gặp nạn mà tới cứu hay vậy
- Ui anh em có thần giao cách cảm tao cảm nhận được mày đang nguy hại nên tao chột dạ...
- Thiệt hả
- Tao đùa đấy...mày vừa rời khỏi quán...thấy tụi thằng Bình đi theo mày...cái L nghi rồi nên chạy sang nhà tao kêu tao xem mày có chuyện gì không...y như rằng...
Trời...không ngờ L lại là người cứu mạng của mình...thật sự lúc đó mình rất là xúc động...không ngờ L lại đoán ra được tình huống này
Em sẽ post tiếp các phần sau..chuyện thật đời em...nhắc lại chỉ vì em muốn quay lại kỷ niệm ngày xưa...người con gái em yêu rất nhiều, rất nhiều, cảm ơn những thằng bạn...sẽ mãi yêu em trong quá khứ L...